a--- vì người là thơ
VÌ NGƯỜI LÀ THƠ
Vì tôi quá yêu thơ
Nên sợ người đi mất
Để lại tôi trơ vơ
Giữa đường đời tất bật
Dẫu người là liêu trai
Dẫu người là ảo ảnh
Đừng để giọt u hoài
Rơi giữa chiều Thu lạnh
Ngoài trời đang rét đậm
Người đừng vội quay về
Một chút cười đủ ấm
Một chút nhìn đủ mê
Hư ảo giữa mù sương
Mái tóc sầu thấm ướt
Mấy sợi nắng còn vương
Thay bàn tay ve vuốt
Hãy nghe vần câu nói
Những cung bậc trong thơ
Và xin người đừng hỏi
Với người.. tôi đang mơ.