thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 464.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 464.
Nỗi Đau Của Mẹ
Con ơi! Mẹ thấy quá đau lòng
Héo hắt, con nằm phơi tấm mỏng
Con khóc, con rên từng chập một
Khổ nhiều, nhiều lắm biết không con!
Trời ơi! Cảnh sống mãi trầm luân
Chẳng thấy chút nào một ánh xuân
Chỉ tối bốn bề vây kín mãi
Màu đen tràn ngập khắp xa gần…
Cha con đã sớm về thiên cổ
Bỏ lại dương trần tiếng khóc than
Mẹ bệnh, con thơ giờ cũng bệnh
Bạc tiền chẳng có, kiếm đâu ăn?
Họ hàng thân quyến xa xôi quá
Ai cũng thiếu nghèo, khổ tấm thân
Chỉ có nơi nầy con với mẹ
Tháng ngày dưa muối trải năm canh
Mẹ lượm ve chai kiếm chút đồng
Nhịn ăn gom góp để ruổi rong
Trên tay vé số trầm mưa nắng
Xẹp lép, bụng cào bởi trống không
Để có chút tiền lo bệnh con
Vậy mà giờ lại phải rầu hơn
Con nằm thoi thóp rên la đó
Còn mẹ bệnh nhiều bởi thiếu cơm…
Không lẽ hôm nay mẹ đánh liều
Cùng nhau âm phủ gặp cha con
Bởi giờ không thể, không còn thể
Tận khổ quá rồi, con hỡi con!
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Của Con
Mấy bữa trời giông ngập thuỷ triều
Mái tranh rã rệu cảnh liêu xiêu
Nước tràn lũ lụt gieo tang tóc
Bể ải trần gian khổ biết nhiêu
Góc thềm bó gối nỗi niềm lo
Dạ quặn từng cơn khi Mẹ ho
Bịnh hoạn lại không tiền chửa trị
Mỗi ngày teo tóp dáng co ro
Cha xưa đốn củi ở ven rừng
Sẩy té chấn thương huyết mạch ngưng
Từ đó Cha thường hay thất chí
Chẳng màng thế sự thịnh suy hưng
Tần tảo gánh gồng ba miệng ăn
Lắm khi ủ rũ những băn khoăn
Tương lai phía trước lu mờ quá
Thắc thỏm u hoài đêm trở trăn
Cha già Mẹ yếu nặng tân toan
Sóng dập thuyền chao nơi cõi hoang
Thân gái dặm trường sầu cánh liễu
Nghẹn ngào nén tủi lệ lòng loang
Cuộc sống cơ hàn nghiệt ngã vây
Bây giờ con phải làm sao đây
Học hành chữ nghĩa thì không có
Vườn tược ruộng đồng phủ nước mây
Nghĩ quẩn muốn trao ngưỡng Nguyệt Lầu
Mua hương bán phấn phận tầm dâu
Hầu nuôi Cha Mẹ lành cơm áo
Dẫu luống truân chuyên, tan nát nhầu!
October 26, 2018
Tam Muội