Poem logo
Poem logo

trăng chín

Tác giả: Thiên Ân
TRĂNG CHÍN
Trăng chín rụng xuống trần gian nửa mảnh
Con ngựa già đã chạy trốn biệt tăm
Dốc sương mù ốm o tình ghẻ lạnh
Tiếng cuộc đời vẫn nao nức vội lăn

Trăng chín rụng Hằng Nga ngồi khóc muộn
Cây đa già , chú Cuội đã về đâu ?
Ngôn từ rạc rời trôi trong oan uổng
Màu sắc hư vô đè nặng trái sầu

Trăng chín rụng lá vàng buông hấp hối
Âm thanh xạc xào nhạt nhẽo đêm thâu
Một góc yêu thương vo tròn bóng tối
Cung đàn đau dứt tiếng gãy nhịp cầu

Trăng chín rụng thói đời là đen bạc
Màu thủy chung dĩ vãng đã chia lìa
Người với người chìm trong cơn ngơ ngác
Mắt lệ rơi ướt đất giọt đầm đìa

Trăng chín rụng thiên đường thôi bỏ lại
Chuyện trăm năm đã xách gói vội xa
Ta không dìu em về miền cỏ dại
Tiếng tơ lòng đăng đắng bản tình ca

Trăng chín rụng ngôi sao sầu nhân thế
Mùa chia tay hai vạn nẻo phương trời
Ngần ấy trái tim tan vào dâu bể
Ta thui thủi về nằm góc cút côi
Ngày 16/11/2021
Ân Thiên ( Bình Dương )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm