thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 482.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 482.
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Đây nầy anh ngửa bàn tay
Khỏ em cốc cốc mười hai cái liền
Tơ hồng chỉ mối se duyên
Đã nguyền son sắt lại nghiêng ngả lòng
chỉ vì cái mớ bòng bong
Vô tình gió thổi lung tung bất ngờ
Thông minh bỗng hóa ra khờ
Đáng anh cốc cốc để mà từ nay...
NTS
Sao đòi vung sức cốc tay
Tỏ bày phải trái thẳng ngay thật thà
Cũng vì gió lả lơi đa
Đậu trên kia chút, lại sa chổ nầy
Giờ thời biết trách ai đây
Có chăng tánh nết, đàn dây chẳng trùng
Đường tình vạn nẻo mông lung
Thuyền vướng mịt mùng mây khói bủa vây...
TM
Ghè tương em chứa quá đầy
Nên nhìn đâu cũng thấy mây giữa trời
Tình anh trao tặng Thương rồi
Trọn lòng son sắt một đời không thay
Mình ơi! Em hãy phôi phai
Đừng vơ vẩn nữa để rồi khổ đau
Nầy đây! Thêm cốc lên đầu
Cho sưng một cục về sau nhớ chừa!
NTS