lá tầm thường.
Lá tầm thường.
Tầm thường nhận vẻ riêng mình
Như bao cây cỏ có hình lao xao
Nhưng tớ lại vẫn tự hào
Đơn sơ nhẹ nhõm như bao lão gìa.
Nhăn nheo mà vẫn vui ca
Ngao du bạn hữu dẫu là chiều hôm.
Chuyện cười vẫn hứng rả rôm.
Đùa bỡn té xuống, lồm cồm đứng lên
Tầm thường mờ mịt tuổi tên
Chỉ ham vui thú đứng bên Gia đình
Cũng không hám phở lình xình
Tất cả cao đẹp trong tình thực thôi
Thú vui trần thế đã rồi
Không còn háo hức như hồi thanh niên
Cũng không hám của hám tiền
Ai cho thì nhận, tiêu liền một khi
Tầm thường vui vẻ bước đi
Còn một khúc cuối, cớ chi không sài
Dẫu rằng bà lão có dai
Sáng tối lải nhải, theo bài tình ca
Chiều về nghĩ gần nghĩ xa
Thường nhưng không tệ, miễn là vui chung
Ai hợp xin mời đi cùng
Vui thơ đàn hát trong khung chiều tà...
Tầm thường mỗi sáng thưởng trà
Hương bay thoang thoảng nhưng mà nhớ nhung...
CH2