vô vi
Tác giả:
Thi Ngẫu
Ta không cầu người đến
Chẳng giữ những người đi
Giữ lòng mình thanh thản
Trước mọi cuộc phân ly !
9.96
TN
chú giải :
-Mong nhưng không cầu
-Tiếc nhưng không giữ
|
tri âm
Tác giả:
Thi Ngẫu
Bá Nha đã gặp Tử Kỳ. Trời làm chi để phân ly hai người. Tiếng đàn bỗng thấy chơi vơi. Đàn ai nghe ? Hỏi ai người biết nghe ? Thingau0603. LỀU TRÚC. Trúc xanh một bức giữa trời. Gió mây mặc ý nhả lời ngọc châu...
|
thiên nhiên
Tác giả:
Thi Ngẫu
Gió lọt qua khe cửa. Cứ thế mà bay đi. Thoảng nghe lời của đất. Với mầm cây thầm thì. Chỉ lòng ta vắng lặng. Chưa nghĩ ra điều chi ! Đất trời không cần nghĩ. Đất trời chẳng cần suy. Mà mùa xuân vẫn tới. Trên...
|
thợ xây
Tác giả:
Thi Ngẫu
Đôi khi ta chung sống. Cùng một nhóm thợ xây. Mái bạt che tạm bợ. Sát bên mấy đám lầy. Cơm thợ thì đạm bạc. Nếp sinh hoạt giản đơn , nồi gang nấu bếp củi. Nên hạt cơm rất ngon . Toàn những cây đũa trẻ. Dũng...
|
tháng tám
Tác giả:
Thi Ngẫu
Thoảng có ngọn heo may. Lay rèm ô cửa nhỏ. Sắc trái hồng thêm đỏ. Màu hạt cốm ngát xanh. Phải đâu chỉ con trẻ. Nao nức đón trăng rằm ! Phố Hàng Mã ngời lên. Những đèn lồng tươi đỏ. Đèn ông sao, trống nhỏ. Bày...
|
tháng mười một
Tác giả:
Thi Ngẫu
Rét đã ngọt vào da. Lạnh khô lên cánh mũi. Tháng mười một sương muối. Ủ chín hồng má em. Bàn tay ai đã quen. Vục sâu trong bùn lạnh? Những cánh đồng thẳng cánh. Bước vào vụ đông xuân. Mang mang những bàn chân...
|
tự trói
Tác giả:
Thi Ngẫu
Chìm trong sự oán hận
người chẳng tự thoát ra
dây vô hình giăng kín
lòng ta tự trói ta!
Màu cuộc sống đã nhạt
lửa lòng tắt từ lâu
chút ngu ngơ thơ dại
người đánh mất ở đâu?
Thi Ngẫu 0603
|
thu vàng
Tác giả:
Thi Ngẫu
Đi qua mùa thu ấy
bao lá vàng đã rơi
ngàn ngàn cánh lá rụng
vàng cả vườn nhà tôi.
Sắc vàng trên cánh lá
thấm lên vỏ trái tươi
bao ngọt ngon thơm thảo
trái lại dâng cho đời!
Thi Ngẫu 0603
|
tiết tiểu mãn
Tác giả:
Thi Ngẫu
Nghe dội lại từ xa. Gió về trên cây lớn. Giờ đã vào tiểu mãn. Nước thượng nguồn đang lên. Chồi lá biếc mơn man. Xanh hết mình trong nắng. Thấy yêu cánh rừng thẳm. Giữ trong mình tiếng chim. Thấy yêu những trời...
|
vạn lý
Tác giả:
Thi Ngẫu
(Kính tặng Nữ sĩ Việt Dương Nhân). Âm thầm ở cuối trời xa. Có người hiểu được lòng ta giãi bầy, tri âm tri kỷ là đây. Bỗng dưng yêu một áng mây lững lờ. Đời là thực, đời là mơ. Buồn vui luyện lại thành thơ yêu...
|