trễ mất rồi!
Trễ mất rồi!
Còn mạnh thì chẳng quan tâm
Đến khi khó thở lầm rầm khấn xin
Lúc đó thúc mạnh niềm tin
Thì thời gian cạn, còn tìm được chăng?
Xưa kia chống đối mạnh hăng
Bây giờ mềm nhũn như thằng không xương
Mải xem đời diễn tơ vương
Mải nghênh, mảỉ hí, ngang đường mà thôi...
Thời gian thừa thãi để trôi.
Khoe hay thì có, chẳng lôi ra làm
Trễ rồi mới khấn làm xàm.
Bạ đâu tin đó, nói nhàm cũng nghe.
Bèo trôi thường dễ kết bè
Nếu là tâm đức e dè từng câu
Người ta chỉ có một đầu
Bình tâm sâu lắng thấy mầu Hạnh nhân...
CH2