thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 522
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 522
Tâm Sự Cùng Cha Mẹ
Trời nhạt nắng sắt se vi vút thổi
Mây kéo đùn gợi nỗi thổn thức đang
Luồng âm ỉ hoang mang mù mịt tối
Ước ngọn đèn mở lối rưới hào quang
Tam thập bát bẽ bàng nơi sanh tử
Phận làm con trọn chữ hiếu song thân
Dẫu chỉ phiến phù vân nào mãi ngự
Cuộc luân hồi vạn sự đẫm giả chân
Ngọn gió bấc buốt lần khơi ảm đạm
Bầu không gian vầng xám quyện hàn sương
Lại đêm nữa miên trường rơi u ám
Suy nghĩ gì cõi tạm lắm nhiễu nhương…
Con vẫn biết Mẹ thường hay lo lắng
Sợ con buồn trống vắng giữa cô đơn
Niềm đau khổ chập chờn trong căng thẳng
Rồi thắt lòng trĩu nặng cuộc đời hơn
Con vẫn biết từng cơn Cha canh cánh
Xót đoá quỳnh mỏng mảnh ngược gió bay
Nhành liễu yếu đọa đày dòng hiu quạnh
Chẳng vững vàng lóng lánh trước trục quay
Con vẫn biết đến ngày nên xuất giá
Nhưng trần tình nghiệp quả cũng tuỳ duyên
Nếu chấp nhận phỉ nguyền hơi vội vã
Cảnh mai nầy lã chã dáng thuyền quyên
Lời khắc cốt câu khuyên đừng gian dối
Ở cạnh người hôn phối lại viễn vong
Ảo dị mộng tấc lòng vương tội lỗi
Chiếu đồng sàng chăn gối sẽ long đong
Vốn nhi nữ tam tòng luôn trân quý
Bước Vu Quy chung thủy đến bạc đầu
Sao nỡ để tơ sầu riêng khổ lụy
Tình vợ chồng chóng hủy hại đời nhau
Hương yêu bện chặt cau trầu
Trăm năm son sắt khắc câu đá vàng
Hữu duyên vô phận lỡ làng
Thuyền rong bão tố phũ phàng điêu linh.
November 16, 2018
Tam Muội
Nỗi Lòng Của Con
Kể từ thuở tượng hình trong bụng Mẹ
Tình yêu thương dành trẻ tụ dần nơi
Đến chuỗi ngày chiếc nôi choàng nhỏ bé
Ngập dạt dào khe khẽ điệp ầu ơi!
Bóng thời gian lần trôi theo năm tháng
Giữa tổ lành nở lớn cánh chim non
Khi con đau Mẹ buồn, Cha trĩu nặng
Lúc con cười dãy sáng loé từng cơn
Buổi đầu tiên dợm chân vào trường học
Cha khom người vuốt tóc đứa thơ ngây
Dỗ ngọt ngào! Nầy đây! Đừng! Đừng khóc
Bé lớn rồi! Chẳng nhóc nữa đâu nha!
Còn Mẹ thì vô ra lo sửa soạn
Xong nhẹ nhàng tay nắm dẫn con đi
Đường hun hút bên lề loang vạt nắng
Mẹ nghĩ gì, lẳng lặng nhíu bờ mi
Nhiều thật nhiều những gì nơi Phụ Mẫu
Sớm trưa chiều đậm dấu nét băn khoăn
Nào việc nhà Mẹ hằng lo chu đáo
Cha bạc tiền cơm gạo lắm gian nan…
Mẹ Cha ơi! Nay thuyền con lướt sóng
Dưới khung mờ gió lộng thổi mây đưa
Bên chữ hiếu vẫn chưa tròn báo đáp
Bên trở trăn sợ gặp phải trời mưa
Biết Cha Mẹ bốn mùa thao thức mãi
Từ thuở mong con gái được nên danh
Giờ vẫn tiếp thâu canh trằn trọc mỏi
Muốn đời con êm ái giữa vườn xanh
Có nhiều lúc long lanh trào khóe mắt
Vọng tình thiêng chất ngất nỗi niềm thương
Thương tuổi hạc song đường chưa yên dạ
Cứ vặn mình hoá gió đẩy hàn sương
Thế nhưng chỉ mối tơ vương
Không do tha thiết yêu đương kết thành
Một mai bấm phím khảy đàn
Dây chùng lỗi nhịp, âm vang thể nào?...
17/11/2018
Nguyễn Thành Sáng