nói chuyện đêm khuya...
Nói chuyện đêm khuya...
Đêm khuya ta nói thì thào...
Để chia tâm sự bớt vào mênh mông
Ngoài kia đen tối thinh không.
Không hề ai biết ai trông nhìn vào
Thức khuya cùng với trăng sao
Thoát lời bứt rứt vơi bao nỗi buồn
Đắng cay đen cả tâm hồn!
Nhưng nhờ được nhẫn thêm khôn cuộc đời.
Tha bỏ, đầu sẽ nhẹ vơi!
Tâm linh đức sáng lãi lời mà thôi.
Dẫu gì đời vẫn lặng trôi.
Nhưng ta thanh thản sánh đôi về chiều...
Mấy ai hiểu được tình yêu
Hỏi ai đã biết thả diều bay cao...
CH2