truyện thơ cổ tích - chiếc nón lá
Thơ cổ tích
Chiếc Nón Lá
Thiên đàng quá rộng thênh thang
Ngàn bầy tiên nữ khoe khoang sắc hình
Tiên nào cũng đẹp xinh xinh
Ngày ngày bay lượn linh tinh chẳng vừa
Tiên chàng lén ngắm chẳng thua
Ngồi nhắm một mắt cũng thừa ngồi tu
Ngọc hoàng thì cũng chẳng vừa
Mở cải hai mắt chẳng thừa ngắm tiên
Ngàn năm trôi chảy từng rèm
Sắc bóng tiên nữ quá quen từng ngày
Ngắm đi ngắm lại chẳng say
Ngọc hoàng ngồi xuống thở dài chẳng vui
Kiếm đâu sắc bóng mới đây
Thở than lẩm bẩm từng ngày chán chê
Ngắm tiên thì cũng chẳng mê
Ngàn năm bóng cũ lòng mê chẳng còn
Hồn trôi thơ thẩn lang thang
Bỗng dưng chợt nghĩ trần gian thế nào
Xuống thử một lần ra sao
Trần gian chắc có tiên nào đẹp hơn
Ngọc hoàng lén xuống trần gian
Không thấy bay lượn như tiên trên trời
Đi bộ lại thấy quá vui
Đoàn người đi bộ loi nhoi khắp đường
Trần gian có béo có lùn
Ngắm đi ngắm lại mê luôn sắc hình
Bỗng dưng trời đổ mưa rầm
Sao trời đang nắng ầm ầm mưa rơi
Khi nắng nóng cháy thân người
Bây giờ chạy trốn tơi bời tránh mưa
Ngọc hoàng buồn bã chẳng vừa
Sao giúp dân được nắng mưa đổ về
Ông ra ngồi gốc cây đề
Cơn gió thổi lá tỉ tê rụng rời
Trên đầu ông đầy lá rơi
Tay cầm lá xuống lòng vui không vừa
Bây giờ ông mới nghĩ ra
Tặng chiếc nón lá dân ta khỏi buồn
Nắng mưa cũng che được luôn
Nón lá mới có muôn năm đến giờ
Thơ Cổ Tích
Chiếc nón lá
Viết xong 10.06.2020
Bài này đã được xem 551 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|