chiều cuối năm nhớ bạn
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Có ai về thăm lại quê xưa. Gởi cho tôi một cành hoa dại. Mười bảy năm tôi chưa về lại. Con nước trôi còn nhớ chân cầu. Đám bạn bè giờ biết ra sao. Kẻ lây lất quê nhà lận đận. Người đáy biển mồ hoang mả lạnh. Giấc...
|
vẫn đứng lên cười với thế nhân.
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Ta vẫn đi trên quãng đường dài. Âm thầm, không một dấu chân ai. Ta đi như thế từ lâu lắm. Thuở tóc chưa vàng, mộng chửa phai. Bốn mươi năm ngó lại đời mình. Khóc nhiều cho vận nước điêu linh. Quê hương ngàn dặm trời...
|
tháng chạp quê người
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Tháng Chạp đêm nằm nghe bão tới. Gió thét từng cơn, gió hãi hùng. Cây đập rung nhà, trời lửa chớp. Nhớ thuở còn trôi trên biển Đông. Thương những oan hồn đang chết uổng. Chết ở đầu sông, chết cuối nguồn. Một giải đất...
|
tôi sẽ về
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Tôi sẽ về với căn nhà nhỏ năm xưa. Nơi tôi lớn trong ngày mưa tháng nắng. Nơi tôi uống nỗi nhọc nhằn cay đắng. Nơi tôi ngồi nhớ mẹ lúc đêm khuya. Tôi sẽ về dù núi cách sông chia. Dù tay trắng như ngày tôi mới đến. Chiếc ghe...
|
nỗi buồn chiến thắng
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Anh bước đi giữa trời đất Bắc. Hà Nội mưa phùn lạnh kẽ xương. Chiếc nạng gỗ khua từng tiếng nấc. Gõ nhịp thương đau xuống mặt đường. Như trụ đèn đêm không biết nói. Anh âm thầm đi giữa mùa xuân. Ðã cháy mộng vàng theo khói...
|
vĩnh biệt em, thu cúc
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
(Gửi hương hồn em Hoàng Thị Thu Cúc Trại Sikew, Thái Lan). Con chim nhỏ chiều nay không hát nữa. Trại Cấm buồn tia nắng cũng vàng hơn. Ðôi mắt khép cuộc đời em đóng cửa. Ðường về Nam phảng phất một linh hồn. Em trở...
|
chuyện ðời mẹ
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Con chẳng về đâu dù mưa hay nắng. Sông Thu Bồn trăng tháng bảy còn in. Mười năm trời con làm mây viễn xứ. Mười năm dài biền biệt dấu chân chim. Ngày mẹ chết con chưa tròn một tháng. Cha tảo tần sớm nắng với chiều mưa...
|
đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người. Tiếng ai như tiếng lá thu rơi. Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ. Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi. Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề. Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê. Mười năm tóc mẹ màu tang...
|
em ðừng hỏi
Tác giả:
Trần Trung Ðạo
Em đừng hỏi sao ta già trước tuổi. Khi thời gian đâu có nghĩa lý gì. Tuổi của ta được tính bằng khắc khoải. Bằng tủi buồn trên mỗi bước ta đi. Em đừng hỏi quê hương ta có đẹp. Khi hận thù còn nhuộm đỏ giang san. Ai...
|