bến trăng
Tác giả:
Nguyễn Tường Vân
Người ra đi ! bến trăng đò gác mái. Ngày tháng trôi chưa tròn câu ước thề. Biết làm sao khi mùa thu không đổi. Lục bình trôi tím mãi bến trăng chiều. Hoa tím ơi ôm ấp nỗi nhớ mong. Gió mang mác ôm tình em bỏ mặc. Con...
|
có khi nào
Tác giả:
Nguyễn Tường Vân
Gió xoè tay kéo em về quá khứ. Với nỗi buồn dấu trong mầu mắt nâu. Giữa mùa đông em dấu mình vào tóc. Cố nhân đi mãi lạnh bến sông chiều. Giấc mơ tròn em chắt chiu ngày tháng. Ngón tay gầy dệt mãi những nhớ thương. Ở...
|
thương anh
Tác giả:
Nguyễn Tường Vân
Thương anh nơi phương xa. Em mang chia nỗi buồn. Một nửa gửi theo gió. Một nửa chôn trong tim. Chia cả cuộc đời em. Nụ cười và nước mắt. Niềm tin yêu góp nhặt. Vơi đầy theo tháng năm. Gửi về anh câu thơ. Hòa...
|
tìm anh
Tác giả:
Nguyễn Tường Vân
TÌM ANH. Em tìm anh những đêm dài vô tận. Trăng chếch bóng cũng mờ trong sương giá. Mái tóc dài không đủ ấm đêm thu lạnh. Khiến gió buồn thổi lá cũng rơi theo. Tuy chẳng thể trao anh trọn tình say đắm. Vẫn nguyện...
|
cố nhân
Tác giả:
Nguyễn Tường Vân
Ta gặp lại dòng sông nơi bến nhớ. Thương con đò đưa tiễn cố nhân đi. Biệt li rồi mười năm còn về lại. Phố chiều xuôi ngược dòng chảy về đâu. Sông nhọc lòng vỡ toang buồn vô cớ. Gió si tình cuốn phù sa đỏ mắt. Mang...
|