thấm lạnh chiều đông
THẤM LẠNH CHIỀU ĐÔNG
Trời đông phủ kín vùng quê
Mưa phùn ướt cả, đường về lối xưa
Gió lùa hạt nước đung đưa
Mặt trời vắng bóng, vì mưa xen rào.
Nghe như ai đó thì thào
Từ trong gió lạnh, ngọt ngào đê mê
Dường như mong nắng xuân về
Hong khô vạn vật, đông quê lạnh lùng.
Bên kia lữ khách ngại ngùng
Thì thầm muốn nói, là cùng cảnh trang
Tìm đâu những sợi nắng vàng
Làm hồng đôi má, cho nàng xứng đôi.
Thu xưa đã đi qua rồi
Lá vàng đọng lại, bồi hồi xót xa
Đông về gió hát mưa ca
Truyền nguồn hơi lạnh, tê da thịt người.
Đâu đây ẩn hiện nụ cười
Từ trong nắng ấm, của người Thu xưa
Nhưng rồi nhạt nhòa trong mưa
Vì đông buốt giá, sớm trưa lạnh lùng !
07.01.2022
HOANGHAI