thơ nhớ bác
Đêm nằm nghe mẹ kể chuyện ngày xưa
Chuyện ông cha, chuyện ngày mưa tháng chín
Cả đất nước tiếc thương lòng bịn rịn
Nhớ một người đi ghi dấu nốt thăng trầm.
"Ngày Bác mất mẹ vẫn còn bé lắm
Bà bảo rằng trời ngập trắng mưa tuôn
Bác ra đi cả đất nước đều buồn
Vành tang trắng vắt ngang đời héo hắt.
Bác đi rồi vầng thái dương vụt tắt
Câu ví buồn khoan nhặt thẫn thờ rơi
Chiếc lá vàng theo gió cuốn chơi vơi
Trời Ba Đình khắp nơi đầy tiếng nấc.
Cả thế giới hướng về người yên giấc
Nửa Miền Nam từng tấc đất đau thương
Hình bóng ai còn trên khắp nẻo đường
Người chiến sĩ vấn vương ngày chiến thắng.
Bác đi rồi giọt lệ sầu chát đắng
Từng đoàn người lẳng lặng hướng về Cha
Nén hương thơm bên di ảnh nhạt nhoà
Ngày tháng chín vòng hoa dâng thành kính."
Năm mươi năm cứ đến ngày đã định
Cả đất trời...lại ngập...trắng mưa tuôn.......
----------
Tháng 09/2021.
Bài này đã được xem 476 lần
|
Người đăng:
|
U Linh
|
|
|