Con sinh bởi mẹ, trời sinh tính. Nên lúc hư, ngoan thật khó lường. Chín tháng mười ngày dù khổ nặng. Tảo tần lam lũ vẫn yêu thương. Dẫu khi thành đạt càng chăm chút. Hoặc lỡ lầm đường chẳng bỏ buông. Cắt thịt nuôi...
Quặn lòng thổn thức mắt hoen mầu. Sầu hận miên man phủ giọt châu. Tiễn kẻ phụ tình sang bến mới. Đưa người đoạn nghĩa bước qua cầu. Ngỡ ngàng giấc mộng vừa tan biến. Đau đớn con tim lúc mất nhau. Tan nát yêu thương...
Thế rồi ai lại nhớ thương ai. Thổn thức không thôi suốt tháng ngày. Ánh mắt bồ câu trong nắng sớm. Nụ cười hàm tiếu giữa ban mai. Lung linh sương đọng mềm làn tóc. Lướt thướt gió đưa nhẹ gót hài. Mong ngóng từng đêm...