ca dao [s]
Sa chân bước xuống ruộng dưa
Dẫu ngay cho chết cũng ngờ người gian
Sáng qua đi chợ cầu đông
xem một quẻ bói lộn chồng được chăng?
thầy bói gieo quẻ nói rằng:
"lộn thì lộn được nhưng năng phải đòn"
mồ cha có đứa sợ đòn
miễn là lấy được chồng "giòn" thời thôi
Sáng ngày cắp nón ra đi
Gặp thằng nhỏ hỏi rằng: Dì đi đâu
Dì rằng: Mang giỏ hái dâu
Gặp dượng thằng nhỏ ngồi câu bên đường
Thấy dì, dượng nó cũng thương
Sáng trăng giã gạo ngoài trời
Cám bay phưởng phất nhớ lời em than
Sáng trăng trải chiếu hai hàng
Bên anh đọc sách, bên nàng quay tơ
Sáng về con Hai nó cắt
Con Ba nó dột
Con Tư nó lược
Con Năm nó viền
Con Sáu kết nút
Con Bảy nó đơm khuy
Sáng ngày anh cất bước ra đi
Con Tám nó kéo
Con Chín nó trì
Mười ơi để vậy còn gì áo anh
Số giàu đem đến dửng dưng
Lọ là con mắt tráo trưng mới giàu
Số giàu tay trắng cũng giàu
Số nghèo chín đụm mười trân cũng nghèo
Sông Cửu Long chín cửa hai dòng
Người thương anh vô số, nhưng anh chỉ một lòng với em
Sông dài cá lội biệt tăm
Chín thu cũng đợi, mười năm cũng chờ,
Chờ anh chờ ngẩn chờ ngơ
Chờ hết mùa mận, mùa mơ, mùa đào.
Chờ anh cho tuổi anh cao
Cho duyên em muộn má đào em phai.
Sông Mơ, sông Mận, sông Đào
Ba ngọn sông ấy chảy vào sông Ri
Em yêu anh bụng đã phát phì
Thuốc thang đâu khỏi anh thì chữa thôi
Yêu anh dễ đứng khó ngồi
Sông dài cá lội biệt tăm
Phải duyên chồng vợ trăm năm cũng chờ
Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm ruộng lúa, chỗ trồng ngô khoai
Đêm nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò
Sông sâu cá lặn biệt tăm
Chín trăng cũng đợi, mười năm cũng chờ
Sông sâu cá lặn vào bờ
Lấy ai thì lấy, đợi chờ nhau chi
Sông sâu có thể bắc cầu
Lòng người nham hiểm biết đâu mà mò
Sông sâu nước chảy ngập kiều
Dù anh phụ bạc còn nhiều nơi thương
Sông sâu sào cắm khôn dò
Người khôn ít nói, khó đo tấc lòng
Sông sâu sào vắn khó dò
Nào ai lấy thước mà đo lòng người
Sông trào cho chiếc lá nhồi
Căn duyên trắc trở đứng ngồi sao yên?
Sống thời con chẳng nên ăn
Chết thời xôi, thịt làm văn tế ruồi
Súp lê một còn than còn thở
Súp lê hai nửa ở nửa về
Súp lê ba tàu ra biển Bắc
Tay vịn song sắt miệng chắc lưỡi kêu trời
Chồng Nam vợ Bắc sống đời đặng saỏ
Sư đang tụng niệm nam mô
Thấy cô xách giỏ mò cua bên chùa
Lòng sư luống những ngẩn ngơ
Bỏ kinh bỏ kệ tìm cô hỏi chào
Ai ngờ cô đi đàng nào
Tay cầm tràng hạt ra vào băn khoăn