xin xuân nán lại
Ngày mở cửa để ta tràn hạnh phúc
Đêm lại về đầu gục cúi đớn đau
Đông qua nhanh thôi lạnh giá u sầu
Xuân lại đến nhiễm mầu hương hơi thở
Em đã đến nắng hồng thêm rực rỡ
Miệng môi cười câu nhớ hẹn câu thương
Bao ngày qua ta kẻ lạc xa đường
Này hoa nở... Trăng hường trên gối chiếc
Xuân đừng bỏ đừng quên lòng ta chết
Chết bởi ta hồn mệt tự bao giờ
Chết bởi lòng nay cạn kiệt vì thơ
Xuân ở lại đêm chờ trăng ngoan sáng
Bài này đã được xem 361 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|