tự thương em
Em đã đi qua những ngày mưa không có ô của anh nữa
Em cũng đi qua những ngày nắng chẳng có anh che
Ngày không anh em tự mình làm mọi thứ
Chẳng cần ai vào làm tương tự để em vui
Em cũng chẳng cần anh hay cần thêm ai nữa
Bởi em đủ rồi những trăn trở hàng đêm
Em mạnh mẽ thế đấy, nhưng vẫn thấy yếu mềm
Yếu mỗi khi, đêm xuống trăng lên ấy
Thấy một dáng người bé nhỏ ngồi co ro
Bé ngồi đó bên gốc tường lặng lẽ
Len lỏi qua khe sáng, trăng ngồi nghe
Em tự nói mình phải thôi đừng khóc nhé
Nhưng sao chẳng giấu nổi mỗi đêm về
Em lại nhủ với lòng sau dòng lệ
Thôi nhé từ nay không thương thế
Thương nhiều, yêu nhiều, đau thế biết làm sao.
Bài này đã được xem 363 lần
|
Người đăng:
|
Tĩnh An
|
|
|