thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 601.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (601)
Vọng Đoá Tương Phùng
Thơ thẩn núi đồi tia nắng rơi
Không gian bàng bạc lững lờ khơi
Thụy du giấc điệp say trần tục
Lởn vởn thâm tâm phút tuyệt vời…
Khoảnh khắc mơ màng hoài niệm qua
Mùi hương má ửng mịn làn da
Mảnh hồn ngây ngất chìm hoan lạc
Yếm dải buông lơi quyện vóc ngà
Vòng tay ấm áp tặng Hồn Thương
Tê dại đê mê suốt chặn đường
Lúng liếng lim dim hồ ngọc biếc
Mơn môi tha thiết uống tinh sương...
Chớm đông gió nhẹ tỏ trăng rằm
Tiết lập chuyển mùa lạnh cuối năm
Đom đóm luyến lưu quỳnh nở rộ
Ánh buồn vời vợi hướng xa xăm
Thời gian đày đoạ trỗi từng cơn
Phím nhạc cung vương đọng tủi hờn
Giường vắng nghiêng mình ngăn thổn thức
Tiêu phòng thui thủi bóng cô đơn
Nhói tiếng tơ lòng vọng đến Ai
Đài trang sóng vỗ điệu khoan thai
Du dương da diết âm thầm nhớ
Dìu dặt bổng trầm lệ mắt nai
Cách biệt sơn hà cảnh trái ngang
Đành ôm thao thức đợi canh sang
Nợ duyên vạn kiếp đưa gần lại
Chén rượu Phụng Loan lảy nhịp nhàng.
December 7, 2018
Tam Muội
Vỡ Nát Thuyền Mơ
Xòe tay ra cửa hứng sương tàn
Cúi xuống nhẹ nhìn nước phả loang
Da diết cõi lòng người thức trắng
Âm thầm tiễn biệt mảnh trăng tan!
Trọn đêm của kẻ nghẹn sầu ai
Nhớ bóng hồn thương, nhớ tháng ngày
Nhớ tựa vai kề muôn thắm thiết
Trăm trao, ngàn hẹn vẫn nằm đây…
Vậy mà bỗng chốc chẳng còn chi
Lối ngõ vườn xuân giạt ánh thề
U ám phủ trùm lên khắp nẻo
Buồn cho yêu dấu bước vu quy
Em sẽ theo chồng đến chốn xa
Trả bao kỷ niệm lại quê nhà
Trả dòng thơ viết còn dang dở
Trả chuỗi bên nhau lắm đậm đà
Đường lá me bay giỡn gió khều
Âm vang rộn rã điệp ve kêu
Tàn cây rậm mát ngồi hai đứa
Khúc mía mà sao! Ngọt quá nhiều
Cầu gòn nối ráp bắc ngang kinh
Đoạn thẳng đoạn cong trải gập ghềnh
Tôi phía bên nầy, em ở bển
Lại luôn ngắm nó! Quá ơi tình…
Tất cả giờ đây đã hết rồi
Chỉ còn mấy tiếng nữa mà thôi
Trọn đời vĩnh biệt dòng sông mộng
Bão dập thuyền mơ vỡ nát rồi…
7/12/2018
Nguyễn Thành Sáng