thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 602.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (602)
Thơ họa tâm tình không đề
Em có hiểu một trời thương nhớ
Khiến âm thầm trăn trở, vấn vương
Đêm đêm thao thức canh trường
Nghe trong tiếng gió hồi chuông não nề...
NTS
Màn tuyết phủ tái tê cõi dạ
Tiết đông sang buốt giá tâm can
Dõi theo hướng vọng non ngàn
Đôi bờ cách biệt chứa chan lệ sầu
Đêm thui thủi canh thâu thao thức
Rũ suối bồng nhối nhức tơ duyên
Đắng cay ray rứt phỉ nguyền
Tơ chùng phím lạc cánh uyên lỡ làng
Nghe khúc hát âm vang trầm bổng
Quạnh cô phòng lối mộng lệch pha
Thương nhau thắm thiết đậm đà
Hoá công ơi hỡi! Xót xa nghẹn ngào
Trăng chênh chếch gió lào phảng phất
Giọt tương tư u uất khoé mi
Yêu đương sao mãi lụy vì
Tình trần xa ngái tứ chi rã rời
Chàng có biết chơi vơi nỗi nhớ
Nhìn mây trôi nức nở tấc lòng
TM
Em trời bên ấy sầu đông
Còn anh khắc khoải trên dòng sông tương
Có nhiều lúc chợt buồn khôn tả
Nghẹn âm vang trong gió vọng về
Quyện đàn điệp khúc lê thê
Nỉ non ai oán, ủ ê não nùng
Đêm từng đêm bềnh bồng nỗi nhớ
Dạ u hoài, trăn trở, héo hon
Quặn đau một mảnh trăng tròn
Bị mây che khuất khiến hồn chơi vơi
Tình đôi ta sáng ngời, thắm thiết
Ai nỡ xui da diết, ngậm ngùi
Éo le cách trở phương trời
Trái ngang bến nước lỡ rồi thuyền neo
Để giờ đây chiều chiều lặng lẽ
Ngụm đắng vào nghe khẽ của tim
Nương ơi! Anh quá nhớ em…
Làm sao có thể anh tìm em đây?...
NTS