thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 606.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (606)
Dư Âm Dĩ Vãng
Khói lam nghi ngút mé vườn ai
Quyện cánh không trung lướt dặm dài
Mấy áng mây ngàn bay chậm chậm
Hoàng hôn là vậy, cảnh nơi đây!
Hành trang, kỷ niệm chuỗi thời gian
Bị lốc cuồng phong dậy mấy lần
Mãnh liệt xoay tròn gom tất cả
Thảy vào diệu vợi khuất xa xăm
Mất trắng, chơi vơi giữa chợ đời
Đẩy hồn tan tác nghẹn sầu tơi
Ngước nhìn bốn phía toàn u ám
Bao phủ trùm lên trọn cả người
Muốn chạy, muốn đi, muốn cố trườn
Muốn làm lữ khách vó buông cương
Nhưng giờ què quặt, bầu khô rượu
Rỗng túi, đìu hiu, siết chặt buồn!
Miếng sống đọa đày mỗi sớm hôm
Phong sương cát bụi dính thân còn
Thế mà đành phải nhìn thu tím
Lả tả lá vàng ngập dấu chân…
Tôi bỏ tuổi xanh, gác mộng vàng
Quay về đồng ruộng kiếm gì ăn
Cứ chiều nắng tắt, lòng trăn trở
Nỗi nhớ niềm thương hướng vọng tầng
Năm năm lặng lẽ sớm trôi qua
Một góc hồn tôi vướng lệ nhòa
Một góc nợ tình đeo cắn rứt
Triền miên canh cánh chẳng buông tha…
9/12/2018
Nguyễn Thành Sáng
Dĩ Vãng Hoài Vương
Đường đê hoang vắng bước chiều nay
Tia nắng lụn dần quyện gió bay
Tiết chuyển sang đông bầu rét lạnh
Cõi lòng hiu quạnh giọt sầu lay
Dĩ vãng ngọt ngào mãi vấn vương
Chuỗi dài thao thức nỗi thê lương
Hằng đêm tự nhủ, khù khờ dại
Sao phải ấp ôm khúc đoạn trường?
Réo rắt ngậm ngùi bìm bịp kêu
Dòng đời dâu bể vẫn xoay đều
Duyên xưa thắm đượm theo ngày tháng
Trời cợt vui đùa gieo trớ trêu...
Hẹn hò chốn cũ tiếng sông ngân
Lãng mạn đôi tim thuở mỗi lần
Mưa đổ mây luồn mù mịt phủ
Dang tay làm mũ tạm che thân
Nầy hè oi ả giữa màn đêm
Đặt nhẹ lên môi những nụ mềm
Tha thiết tận sâu lời sóng hát
Nhịp nhàng len lỏi dạ thương thêm
Kia công viên ghế đá thời qua
Rêu phủ không gian sắc nhạt nhoà
Kỷ niệm hôm nào xây mộng ái
Nguồn yêu trỗi dậy điệp ngân nga…
Tủi buồn khắc khoải kiếp long đong
Chầm chậm bến xưa con nước ròng
Tấp nập ngược xuôi thuyền vội vã
Khói sương bảng lảng bóng thầm mong!
December 9, 2018
Tam Muội