không lời
Có người bảo sao em thich nhạc không lời
Em cười bảo vì nghe không cần nghĩ
Nhưng đâu biết tận cùng trong suy nghĩ
Khi lời lẽ không còn là đủ ý
Em lại thích nghe một bài nhạc không lời.
Có người bảo sao em hay lặng lẽ
Em cười bảo vì lặng lẽ có vẻ vui
Nhưng đâu biết tận cùng trong lặng lẻ
Kẻ cô liêu thường chẳng nói thành lời
Bài này đã được xem 351 lần
|
Người đăng:
|
Tĩnh An
|
|
|