lẽ tình
Có thương có nhớ đợi chờ
Nắng chênh tượng đá hơi mờ phiến đông
Có yêu mới hiểu được lòng
Có ghen thấy mặn lại nồng nhói đau
Cớ sao con chữ phai nhàu
Kiếp đa đoan lại nhuộm màu khói sương
Nghĩa là tình nhớ nhung hương
Men thơm lên tấm đoạn trường thảm chân
Giấu duyên theo phận lại gần
Đêm chung gối mộng ngày cần cạnh bên
Bóng chiều xoay lá nghiêng hiên
Cho trăng nõn nuột ưu phiền nhụy xưa
Một lời chưa đủ mà vừa
Cay gừng mặn muối ai chưa hiểu tình...
Bài này đã được xem 248 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|