thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 644.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (644)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Chân thả nhẹ cỏ mềm trải thảm
Mầu âm u quyện xám mây vầng
Trời buồn rải tiếng mưa ngân
Khiến tơ cõi dạ bần thần lo âu
Ảnh hờ hững nào đâu tìm kiếm
Vợ vắng nhà nguy hiểm chực giăng
Vậy mà quả lạnh như băng
Then cài cửa đóng còn căng lắm nè
Bước rón rén sau hè mở cổng
Luồn lách vào ảnh hổng có hay
Nhìn anh mặt bặm chau mày
Dây lau roi trúc vẫn bày trong kia
Rầu suy nghĩ không dìa thì khổ
Mà giờ vô chắc đổ xăng thêm
Hay là mình lặng rút êm
Chờ khi trăng tỏ soi rèm chui ra
Dẫu có giận thì la chút xíu
Mình giả đò tiu nghỉu xem sao
Tuỳ cơ ứng biến lẽ nào
Ảnh đem búa tạ cấu cào mình chăng?...
TM
Đang trầm mặc bâng khuâng nghĩ ngợi
Nói, làm gì…để tới gặp thương
Chợt nghe xào xạc sau vườn
Quay nghiêng đầu lại…bóng hường khuất qua
Hơi giật mình nhưng mà đứng dậy
Chân nhẹ nhàng bước lại xem sao
Ô! Mình! Bỗng chốc… ửng trào
Nhìn thương hốc hác anh đau cõi lòng
Ngọt ngào đến tay vòng ôm chặt
Rồi nhẹ nhàng vuốt mặt em đang
Long lanh giọt nhỏ hai hàng
Ngậm ngùi héo hắt cung đàn sầu ai…
Đừng buồn nữa! Anh sai mình ạ!
Sơ ý lầm, để khổ cho em
Làm cho một cánh duyên thuyền
Đang bơi trên sóng ngả nghiêng vật vờ
Kể từ nay có rờ thọc lét
Cũng từ từ một chút cho vui
Bửa nào em sợ thì thôi
Quyết không ép vợ để rồi giận anh…
NTS