thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 661.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (661)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Ngồi ôm ngạnh nặng cành thúi ruột
Lời anh Bần não nuộc làm sao
Tự nhiên tư lự nghẹn ngào
Hương sen phảng phất khiến nao nao lòng
Những muốn hỏi long đong hà cớ
Tại vì đâu duyên nợ hẩm hiu
Siêng cày dành dụm chắt chiu
Thân cao tướng chắc muối tiêu phong trần
Có nhiều lúc định lần dò hỏi
Tình xóm giềng lửa khói có nhau
Thấy anh trăn trở niềm đau
Ưu tư trầm mặc dàu dàu lắm khi
Thôi bấm bụng bữa ni một bữa
Anh Bần ơi! Anh hứa chuyện nầy
Số là có chút thày lay
Tò mò muốn biết, đừng rầy Út ha
Anh trộng tuổi mà Qua chưa thấy
Vợ con gì, ở vậy sao anh
Vì ai anh trọn dạ đành
Nhìn con nước lớn long lanh lệ hàng...
TM
Ờ! Cứ việc rung đàn đi nhé
Vỗ về ai quạnh quẽ đìu hiu
Sẵn tay có thể nhẹ khều
Khiến người muối trắng liêu xiêu ngả lòng
Ôi! Ta tức cành hông tím ruột
Đâu có dè mộng ước vỡ tan
Ấp yêu một ánh trăng vàng
Nào đâu giờ phải ngỡ ngàng xót xa
Làm bộ buồn cảnh nhà khắc khoải
Ghé đây kia nhẹ khảy khúc trầm
Để rồi chầm chậm âm thầm
Vội quên kỷ niệm vô vàn dấu yêu…
Chân thả bước dưới chiều lặng lẽ
Tiếng cõi lòng khe khẽ nỉ non
Đành thôi! Hãy cố mà quên
Không gian vẫn mãi mông mênh cõi bờ
Hãy giũ sạch thẫn thờ héo hắt
Bởi còn đây chất ngất men hương
Tiếc chi một cánh hoa hường
Mỏng manh yếu ớt bên đường lung lay…
NTS