thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 662.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (662)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Lời của Út! Qua nay đau nhói
Nỗi niềm riêng chẳng nói nên lời
Lòng Qua ray rứt Út ơi
Người ta sát vách lạnh trời chia hai
Chuỗi năm tháng phôi phai đôi lúc
Nhưng tơ đồng trỗi khúc vấn vương
Nhìn ai tha thiết Qua thương
Một thời áo trắng nay đường cách ngăn
Anh thổn thức giọt lăn trên má
Nghe xót xa ai đã phụ anh
Đơn thuần chất phát hiền lành
Lại mang nghiệp đắng mộng thành dở dang
Định an ủi hỏi sang chuyện khác
Nhìn lá rơi lác đác trên sông
Thôi thì gửi chút nắng hồng
Mong anh khuây khỏa sưởi nồng đêm đông
Tiếng còi hụ phập phồng tâm tưởng
Nghe cõi lòng có vướng chút suy
Tới giờ phải bước ra đi
Hẹn anh lúc khác mình thì tiếp theo...
TM
Buồn man mác nhìn theo bóng vợ
Bỗng chạnh lòng nhớ thuở còn xanh
Tình yêu đôi lứa ngọt lành
Dần dà tiến tới xây thành hôn nhân
Nàng an phận loanh quanh sớm tối
Hết việc nầy lại tới việc kia
Chẳng hề than thở kêu ca
Trước sau vén khéo, cửa nhà ấm êm
Còn mình thì cũng quen trách nhiệm
Đứng đầu tàu điều khiển chỉ huy
Riết rồi có vẻ ta đây
Cửa quyền lấn lướt kéo dài tháng năm
Khiến gần gũi, ân cần thắm đượm
Dần biến thành cánh bướm nhởn nhơ
Lúc vui đậu ở cạnh bờ
Khi buồn vỗ nhịp xa lơ chốn nào…
Chợt hối hận mau mau đứng dậy
Chạy lẹ ra, bước lại đến gần…
Mong em tha lỗi một lần
Nghĩ suy, trăn trở biết anh sai rồi…
NTS