Poem logo
Poem logo

tâm sự không còn mẹ ngẫu chuyện trên đời

Tác giả: Tứ Phong
Xuân nào mẹ vẫn còn đây
Gia đình đoàn tụ sum vầy tháng năm
Giờ nay lặn bóng trăng rằm
Đâu rồi dáng mẹ xa xăm cuối trời

Trong lòng lệ ứa trùng khơi
Phòng không gối tựa khát lời mẹ ru
Đồi nghiêng núi trải mây mù
Lên đường sỏi đá âm u nấm mồ

Bên bờ suối chảy đồng ngô
Rừng chim gọi mãi sông hồ lặng im
Đời con lội bước chân tìm
Quay về ký ức mà tim ngập ngừng

Nhiều lần nước mắt tràn rưng
Ngày kia tiễn mẹ qua từng lối xưa
Chòm cây lá rụng thêm thừa
Nơi vùng đất đỏ lưa thưa mái nhà

Xanh ngời cỏ mọc bao la
Xung quanh trước mộ ông bà cõi tiên
Tâm con hiện hữu mẹ hiền
Nhớ khi có mẹ bồng phiên chợ chiều

Hai vòng tay mẹ thương yêu
Nuôi con khó nhọc trăm điều ở ăn
Khuyên con kèm nén cằn nhằn
Dù cho tức giận đừng nhăn xấu người

Dỗ dành con phải cười tươi
Siêng năng làm việc chớ lười nghe chưa
Rằng nên cố gắng cày bừa
Bốn mùa sương gió dầm mưa dãi dầu

Con buồn chẳng nói thành câu
Mẹ ơi hè đến muôn mầu ngất ngây
Đành sao mẹ bỏ con nầy
Buông xuôi tất cả như dây đứt đàn

Thì thầm những tiếng sầu than
Màn đêm tĩnh mịch vô vàn nỗi đau
Đằng sau vạt áo phai màu
Đèn khuya bỗng chốc giảm mau ngậm ngùi

Hạ này thất lạc niềm vui
Nắng vàng đổ cháy chôn vùi ngẩn ngơ
Khung gian lạ đỗi ơ thờ
Dung hình của mẹ con mơ thuở đầu

Đi vào giấc ngủ chìm sâu
Tuổi thơ mẹ bế ôm bầu sữa non
Lo con sức mẹ gầy mòn
Sớm trưa mỗi buổi cơm ngon cá đầy

Non ngàn dặm nẻo ngất ngây
Công ơn tần tảo lấp dầy biển đông
Lưng nhang khói toả thơm nồng
Nghẹn ngào suốt dạ mênh mông thái bình

Cha già nghĩ cảnh trung trinh
Nguôi ngoai thềm ngõ một mình thê lương
Tà dương nhuộm khắp thôn phường
Xua tan vực thẳm tây phương thế tình

Em khờ rõ chẳng thông minh
Sợ e lắm kẻ rập rình bướm ong
Lỡ may vướng bận đèo bòng
Thân mang chuốc dại chỉ đong thiệt thòi

Mẹ là ánh sáng rạng soi
Chúng con nguyện hết đua đòi ham chơi
Nhìn hoa phượng rớt tơi bời
Thăng trầm côi cút dần vơi sắp tàn

Bão bùng liên tục miên man
Từ mai vắng mẹ đẫm làn mi cay
Đôi vai trĩu nặng chất dày
Tột cùng nức nở mới hay bộn bề

Đoạn trường cách biệt sơn khê
Bần hàn hẻo lánh não nề ốm o
Sang xem lạnh lẽo bếp lò
Nồi li chén đĩa bởi do bụi lằn

Ì ầm gợn sóng lăn tăn
Én bay chao lượn khô hằn ruộng nương
Quạnh hiu tư tưởng khôn lường
Rã rời khoảnh khắc thoảng vương chán chường

Chữ tài đoạ kiếp văn chương
Khéo khen được mất luôn thường dệt khâu
Nghìn thu áng nguyệt cơ cầu
Hoang vu vạn ngả canh thâu khóc hoài

Vách lều ai đó luộc khoai
Thật gần hạnh phúc vườn xoài đánh đu
Các con họ rất cần cù
Tối nằm trằn trọc vi vu giàn trầu

Thoáng nhanh bạc tóc dài râu
Xuôi dòng bến cội thuyền tầu bấp bênh
Bèo trôi mỗi dạo lềnh bềnh
Cồn chà thấp thỏm chênh vênh lưới chài

Bồi hồi chuông vọng lắng tai
Hoàng hôn sụp tím bông nhài phất phơ
Ao chuôm vời vợi giăng mờ
Lay hồn trăn trở lơ thơ quả sồi

Chập chờn mộng thấy mẹ tôi
Vuốt ve trìu mến đang ngồi với con
Choàng khăn nệm ấm chăn gòn
Phút giây rầu rĩ héo hon ruột rà

Phân bày nho nhỏ thiết tha
Cháo rau mọi bữa dưa cà đói no
Tròng trành liễu rợp mũi đò
Cánh cò rong ruổi đắn đo rập rềnh

Con thời mất mẹ lênh đênh
Vòm tre râm bụt gập ghềnh lao đao
Hôm nao rét độ rì rào
Cọ bàng ủ rũ trên cao sần sùi

Dân làng chống dịch đẩy lui
Xôn xao toàn quốc truyền mùi tử vong
Số ca bệnh nhiễm sắp chòng
Diễn ra ngoài nước long bong hoành hành

Ngỡ ngàng khí hậu rất hanh
Chích choè khẽ hót đậu cành ngoại ô
Dọc ngang xuồng thúng xô bồ
Chói chang hạt muối ghe nhô phập phềnh

Gót hài vội vã ngó nghênh
Hoạ mi se sẻ dập dềnh nhảy đuôi
Quầy buôn chuối nải chín muồi
Cua tôm hến ghẹ thìa muôi bán hàng

Hững hờ xe cộ thênh thang
Đến thăm quê ngoại ôi càng thiết tha
Nén hương leo lẻo đượm đà
Mẹ kề sát ngoại phôi pha muộn phiền.

Tứ Phong
2/5/2021 PHAN THIẾT / ĐỨC LONG

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm