thuở học trò
Chưa nắm tay nhau đã dại khờ
sách đèn bút mực cũng bơ vơ
nhìn trăng, trăng lạnh ngoài song cửa
nghe gió ru thầm câu ngẩn ngơ
Hối tiếc sao lời không dám ngỏ
để quên câu hẹn với câu chờ
người đi bỏ lại niềm vương vấn
lưu bút ngày xanh dệt ước mơ
Ba tháng hè trôi bằng thế kỷ
ta về nắn nót những vần thơ
hỏi người trong mộng đường xa tắp
thuyền ghé về đâu nhớ bến bờ
Gởi chút thơ ngây lên giấy trắng
chút buồn chút nhớ, chút ngu ngơ...
Tại ta không nói, hay người nhỉ,
để trách lòng nhau quá hững hờ.