thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 673.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (673)
Thơ họa tâm tình không đề
Trăng chênh chếch dàu dàu chẳng sáng
Bàng bạc màu quấn áng sao lu
Võ vàng đọng hạt sương mù
Tơ đồng vương vấn trầm u nỗi sầu
Xa mấy bữa dài đâu thế kỷ
Tiếng thông ca khúc thụy du buồn
Mình ơi! Mắt lệ chợt tuôn
Khe cửa gió luồn lành lạnh đêm đông
Muốn vào mạng tìm chồng khuây khỏa
Viết vài hàng lại xóa bôi nhanh
Thập thò dáo dác nhìn quanh
Sợ Mẹ biết thành rầy mắng không nên
Thôi thì ráng mình ên cầm cự
Đợi nữa về tình tự anh hay
Mà sao ruột thắt lắm thay
Nhớ hổm giờ này hai đứa xuýt xoa
Em thì phóng thơ hoa bút chuốt
Anh mỉm cười lại vuốt lời văn
Cả hai hỉ hả tranh bằng
Anh tung luật phượng em căng buồm rồng...
TM
Giờ xa vắng nghe lòng thương nhớ
Sáng trưa chiều trăn trở miên man
Ra vô nhìn quất nhìn quanh
Đìu hiu, thui thủi dạ tràn vấn vương
Đêm thao thức ngắm sương đọng lá
Một cái gì buồn bã trong tim
Trầm ngâm lặng lẽ dưới hiên
Nghe như trong gió tiếng em vọng về
Mình ơi hỡi! Mảnh thề ôm ấp
Mong mỏi đừng để vấp nha anh
Uyên ương thắm đượm liền cành
Trọn niềm yêu dấu chỉ dành cho nhau…
V.Quỳnh à! Làm sao quên được
Nghĩa đôi ta tợ nước với đò
Sớm hôm đưa đón đợi chờ
Chẳng màng sóng vỗ vật vờ gió giăng
Nay quạnh quẽ cung đàn héo hắt
Mới thấy đầy chất ngất luyến lưu
Em đi bỗng chốc mùa thu
Rải vàng lác đác, mịt mù chân anh…
NTS