thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 675.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (675)
Cảm Nhận Tình Em
Gió rả rích đong đưa lất phất
Cảm, ho nhiều chẳng thật hồn nhiên
Sương rơi, giá lạnh ngoài hiên
Ủ ê, dã dượi, mơ duyên lững lờ!
Em khó chịu, dật dờ tâm trí
Bao nhớ nhung, đành chỉ ấp yêu
Thẫn thờ trên đỉnh cheo leo
Rúm co, bảng lảng, trăng treo nỗi niềm
Muốn dỗ giấc chăn êm, nệm ấm
Chìm trôi xa vạn dặm mà quên
Cóng tê, buốt rét đường tên
Vào nơi xương tủy, từng cơn vặn mình…
Nhưng trời xa, bạn tình đơn độc
Nghe nỗi niềm trằn trọc luyến lưu
Sao đành bỏ mặc sầu ưu
Để thơ ảm đạm, hắt hiu canh dài!
Ráng ngồi đó, dẫu nầy mệt mỏi
Sắc bơ phờ, nhức nhói chân tay
Cố làm một cánh hồn bay
Về nơi chốn ấy cho ai sưởi lòng…
Em yêu ơi! Trên dòng sông chảy
Tận đầu kia em thẩy chuyền phao
Mặc tình sóng vỗ, thuyền chao
Lắc lư, lảo đảo, lao đao chẳng hề
Tận tấc dạ, trăng thề dạo ấy
Sáng dần thêm, để thấy, để say
Uyên ương xoải cánh đường dài
Trôi theo ngày tháng thương hoài lòng anh!
Nguyễn Thành Sáng
Nợ Anh Nửa Mảnh Trăng Ngà
Mưa nặng hạt ngoài trời phấp phới
Buồn cô đơn nghĩ tới Hồn Thương
Mấy trăng đằng đẵng ven đường
Âm thầm thao thức vấn vương tơ đồng
Chuỗi quạnh quẽ mênh mông trăn trở
Đợi đoá quỳnh rộ nở trong đêm
Du dương thưởng nguyệt bên thềm
Say làn hương ngát dịu êm phả tầng
Chuỗi năm tháng lâng lâng tấc dạ
Mộng gật đầu chịu gả cho anh
Thôi rơi khắc khoải chòng chành
U hoài se sắt vòm xanh mỏi mòn
Chuỗi tan nát héo hon ngất ngưởng
Lam khói sầu vẽ tượng hình Ai
Huyền mơ ẩn hiện trang đài
Mượt mà suối ngọc dáng mai nhẹ nhàng
Duyên nghịch cảnh phũ phàng chữ phận
Anh cam tâm lận đận riêng mình
Không lời than oán lặng thinh
Hỏi han săn sóc dẫu linh lung luồng...
Chuông điện thoại cắt nguồn suy nghĩ
Âm ngọt ngào tỉ mỉ lo toan
Tiếng cười giọng nói hân hoan
Giấu niềm ngang trái đa đoan dãi dầu
Ôi da diết! Vì đâu nên nỗi
Lạc chim Bằng nhức nhối con tim
Người trông kẻ đợi mãi chìm
Sâu dòng tang hải, mò kim đáy hồ.
December 24, 2018
Tam Muội