thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 678.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (678)
Biển Vắng Sầu Khơi
Dối Mẹ sáng nay ra biển ngồi
Lặng nhìn con nước hững hờ trôi
Chênh vênh mỏm đá dòng suy tưởng
Khắc khoải quặn tim muốn vỡ đôi
Nhởn nhơ hải cẩu đang nô đùa
Phất phới cánh buồm lắc rắc khua
Sóng gợn nhấp nhô phô lục trắng
Ánh vàng lấp loé tợ phân bua
Cao sơn lãng đãng tỏa vầng mây
Cảnh vật hồn nhiên tạo hoá nầy
Siết chặt muôn loài xuôi định mệnh
Luân hồi xoay chuyển mãi từng giây
Trời đất bao la, thở mạch sầu
Lang thang chậm bước biết về đâu
Dưới chân vỏ ốc lửng lưng cát
Như giấu thầm che chuỗi bóng câu
Gió chợt xoay chiều lạnh thấu xương
Cõi lòng se sắt nhớ Hồn Thương
Nhìn lên bãi vắng đôi trai gái
Đang tặng ngôn tình thoả vấn vương
Nghe thắt ruột gan giá buốt hình
Cũng đài suối mượt ngọc lung linh
Mà sao mắc phải niềm canh cánh
Trắc trở lao đao xót phận mình
Hạnh phúc lênh đênh nỗi chất chồng
Mơ hồ giấc mộng trải tầng không
Cô liêu lạc lõng vây tâm khảm
Nhợt nhạt màu tang phủ sắc hồng!
December 23, 2018
TamMuội
Có Ai Hiểu Thấu…
Xin Chỉ Cho Tôi…
Cảnh vắng cô liêu hứng vạt chiều
Hỡi người năm ấy! Có gì vương?
Mà sao lặng lẽ âm thầm bước
Thỉnh thoảng dừng chân ngước gợn buồn!
Chắc đã lâu rồi rời chốn đây
Để làm cánh nhạn giữa trời mây
Nhẹ nhàng xoải lướt về muôn nẻo
Thoả chí thênh thang ước vọng đầy?
Hay sầu đau khổ tình tan vỡ
Thắt thẻo tâm can, dạ thẫn thờ
Giây phút chạnh lòng thầm thức tỉnh
Ra đi phôi lãng nỗi sầu lơ?
Hoặc mang hờn hận siết con tim
Bởi bị cuồng phong dập thẳng thuyền
Khiến phải ngả nghiêng trên sóng dữ
Nên đành lẹ tấp đợi qua cơn?!
Nay tìm quay lại bến sông xưa
Thì mái nhung xanh của thuở nào
Đã chẳng thấy còn, thay muối trắng
Từng hồi rung lắc hướng vào đâu…
Ngoảnh mặt, xoay lưng ngược trở về
Cặp bờ non nỉ điệp lê thê
Đón chào thân ái người thăm viếng
Hay tiễn nghẹn ngào kẻ tiếp đi
Chiếc bóng thời gian vẫn lạnh lùng
Gieo ngàn chuyển hóa dưới không trung
Có ai hiểu thấu dòng nhân thế
Xin chỉ cho tôi điểm cuối cùng…
25/12/2018
Nguyễn Thành Sáng