Poem logo
Poem logo

sinh ngày 4 tháng 4

Tác giả: Vi Thùy Linh
Những con kiến rừng yêu mùa nào, để đẻ trứng đúng vào tháng Tư
Cả tháng Tư em bồn chồn như cả rừng kiến đốt
Như con ong
Em khích động anh bằng tưởng tượng có thật
...
Và đáp lại tất cả thèm muốn
Anh và em trong trắng trong Vũ - trụ - sơ - sinh
(Những bí ẩn được khơi mở như thể nếu không, người ta sẽ điên lên vì bức bối)
Em bắt đầu yêu anh, và
Anh yêu em, bằng sự cực đại được khuếch tán
Sự tối tăm và sáng láng
Sự chôn chân và những cuộc bay
Cái lưỡi mềm của anh nơi gan bàn chân em
Làm Thế giới hoá lỏng
Em như bông lúa chín
Trò Domino với hiệu ứng lan truyền, đổ sang nhau những
ăn năn - bất cần, trong sạch - vấy bẩn, ý nghĩa - vô bổ, cạn kiệt - lấp đầy, tuyệt vọng và ngộ nhận, đoàn tụ và lưu lạc, trấn tĩnh và hoảng loạn
Sự ầm ĩ chen đua của đám đông chỉ là một chế giễu cho mảnh đất chật hẹp
Những tranh cãi chằng chịt chẳng biện minh điều gì

Anh nói, nơi khuôn mặt em, đôi mắt gọi, nhưng anh yêu cái miệng hơn, cái miệng biết yêu anh hơn mọi ve vuốt của lời nói
Một tình yêu phi thường của những Định mệnh khác thường
Là sự kết hợp toàn hảo
Không chỉ trong ánh sáng tự nhiên của thân thể được gột rửa và tái sinh
Sự hợp nhất kỳ diệu làm anh cùng em lớn lao, trước những ngạc nhiên không kiềm chế của mọi người
Xung quanh, tất cả đều lạnh lẽo, sau khi em ở bên anh và đã gần anh, thuộc về anh trong tình yêu đôi ta (anh vắng mặt)
Dẫu sự vắng mặt của anh là thường hằng
Em vẫn thuộc về sự sống của anh, trọn vẹn

1.5.2000

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm