thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 690.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (690)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Thôi thời hỏng nói chi xa
Thiệt bụng ra là, đứt ruột lòi gan
Tương tư hướng vọng quan san
Mấy ngày vắng bóng như chan lệ sầu
Dõi lên ánh nguyệt canh thâu
Nhớ ngọn đèn dầu Mình thắp trong đêm
Rồi khi vai tựa góc thềm
Chung trà đối ẩm, ông "chêm" tui hoài
Phùng mang trợn mắt ra oai
Dang chân chống nạnh còn đoài tui mi
Lăn cừ ngất ngưởng khì khì
Tướng ông lúc đó ....ôi thì hết chê
Giống như bửng sáng con kê
Sửa soạn leo lề gáy tiếng râm ran
Mà sao giọng bỗng hơi khàn
Khò khè khọt khẹt tựa đàn đứt dây
hi..hi...hi..hi..hi....
Giỡn thôi đừng giận tui nhây
Chọc vui chút xíu đừng rầy tui nhoa...nhoa...nhoa...nhoaaaaaaa....
TM
Bà nầy giả ngộ dữ ha
Lòng vòng lại đổi con gà thành kê
Sáng ra sửa soạn leo lề
Nhưng hơi khọt khẹt kéo lê khàn khàn
Bà khều bà móc rõ ràng
Lại còn làm bộ chứa chan lệ mềm
Ỉ ôi thơ trải “êm đềm”
Những khi đối ẩm tui “chêm.” bà hoài
Nói tui phùng trợn ra oai
Dang chân chống nạnh và đoài bà mi
Cuối cùng năm tiếng hì hì
Chuyển tông cái rụp lâm li…đừng rầy…
Chim ơi! Hãy ngó xuống đây
Mà xem bà 88888 chỗ nầy dễ “xương”
Nói năng dịu ngọt hơn đường
Nhẹ nhàng thắm thiết thấy “xương” quá hà
Lại đây! Lại đây đi bà
Để tui vuốt tóc, xuýt xoa ấm nồng
Xong rồi ẵm thẳng ra sông…
NTS