thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 693.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (693)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Đó coi cũng lại chiêu hù
Thầy Gia Cát Lượng mần dù phởi hông
Thoai tui làm bộ như không
Tai nghe mắt thấy cho ông thả dòng
Giả mù qua ải cho xong
Bởi tui nặng lòng tha thiết yêu xương
Dù cho lắm lúc nhiễu nhương
Xô té xuống giường còn đạp thẳng chân
Mần tui chưng hửng mấy lần
Đầu sưng ửng đỏ, bần thần xót xa
Ngày xưa ông học võ ha
Nên đá tui mà ông hỏng thấy đau
Ngẫm suy trái thận nát nhàu
Trái cau khô héo miếng trầu kém tươi
Giờ như cục tác đang bươi
Kiếm nguồn lục ý roài cười đắm say...
TM
Ôi ôi! Tui nói thiệt đây
Tui Xương bà nhắm từ ngày tui cua
Nhìn ai dáng vẻ thướt tha
Nói năng từ tốn, đậm đà thắm duyên
Rồi đêm hôm ấy trên thuyền
Xuôi dòng nước chảy nỗi niềm miên man
Hai ta cùng ngắm trăng thanh
Gieo vần xướng họa ngọt lành tâm giao
Tình cờ một tối chiêm bao
Thấy ta cùng xoải bay vào mênh mông
Nhìn tui bà ửng má hồng
Còn tui dào dạt cõi lòng lâng lâng
Nhẹ nhàng bước lại sát gần
Hai bên “đá bóng” muôn phần cảm rung
Mơ màng đang ngủ tay vung
Giật mình tỉnh giấc cái mùng đè tui…
Kể từ dạo đó “xương” rồi…
NTS