ca dao (122)
Dù cho phấn sắc son tô
Kìa bông hoa nở mai kia lại tàn
Đường đi thì có đường về
Đường đời đừng có hẹn thề rồi quên
Gió thổi thì lá lung lay
Miệng người đừng để lung lay bước đời
Phấn son tô sắc bên ngoài
Phấn son tô được lòng người mới hay
Ớt tiêu thì vẫn họ hàng
Hành tỏi thì vẫn lang thang chung nồi
Ngàn năm đá đứng chọc trời
Ngàn năm để lại tiếng đời với danh
Tiếng trời réo gọi hạt mưa
Tiếng lòng réo gọi đêm thừa có nhau
Biết sao hiểu hết lòng người
Biết sao đếm hết trên trời mấy sao
Cuối tháng ai tắt trăng đêm
Thiếu trăng im lìm lại thiếu cả em
Sinh sống cho đẹp kiếp người
Áng mây đâu có tuổi đời hơn ai
Bài này đã được xem 207 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|