thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 699.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (699)
NỖI NIỀM LẶNG LẼ
Mới đó Hạ về sôi sục lửa
Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu
Đến Đông giá rét hồn tê tái
Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu!
Cuộc đời cứ thế, cánh thời gian
Chầm chậm như mây tận chốn ngàn
Cứ mãi trôi hoài theo vạn kỷ
Chưa hề dừng lại cõi thênh thang
Để cho nhân thế muôn tâm sự
Giữa nẻo mông mênh mặt biển trời
Có cánh tay thần đưa của gió
Vui thì êm ả, giận cuồng tơi
Còn đây loáng thoáng chút xanh lơ
Mấy chục chậu mai tự bấy giờ
Thả nhẹ, bay xa nơi bến lạ
Xuân nầy còn lại bóng hồn mơ!
Có giống cuộc đời ta lắm không
Chuốt trau tự thuở buổi hừng đông
Nhưng chìm quạnh quẽ bầu trăng chết
Sắc thắm, hương ngàn cũng viển vông
Nên buồn, nên tiếc hoặc nên thương
Chiếc bóng, cầu treo, lắc đoạn trường
Tiếng hú, rừng hoang nơi lặng vắng
Âm thầm, trầm tịch ngắm mây sương
Cố nén trong tim một nỗi hờn
Tiếng lòng lai láng nhịp từng cơn
Ai vui xuân thắm, bầu thanh đãng
Ta khảy du dương tiếng nhạc đờn!...
Nguyễn Thành Sáng
Dưới Vòm Ray Rứt
Vui đùa đàn cá quẫy lăn tăn
Uyển chuyển nhẹ nhàng khi kiếm ăn
Sáng loáng dát vàng long lánh nước
Vô tư múa lượn nối đuôi ngoằn
Đỉnh cao nắng nhạt úa màn nhung
Chẳng rạng rỡ tia, chút lạnh lùng
Héo hắt u buồn khơi ảm đạm
Hay lòng ta cảm nỗi mông lung
Ngẫm vòng lẩn quẩn muốn hơn thua
Sắc vọng tiền danh, cơn gió lùa
Thoáng chốc thời gian gần xế bóng
Vẫn đơn độc chiếc tiếc dòng khua
Khi điểm hoàng hôn quạnh sắp tàn
Gợn niềm hụt hẫng lệ tình đan
Muộn phiền len lỏi đau tâm khảm
Cô lẻ bên đời khúc oán than
Phải chăng tiền kiếp vụng đường tu
Nên vướng lao đao ngập áng mù
Hạnh phúc xa vời hư ảo mộng
Tợ đàn réo rắt nốt trầm u
Cũng duyên má thắm lắm người thương
Sao mãi tơ vương nhặt đoạn trường
Trước mặt nhởn nhơ tim lắng đọng
Hão huyền cưỡi gió uống hàn sương
Cái nợ truân chuyên khiến nguyệt sầu
Trùng dương biển rộng Én về đâu
Đông phong tuyết phủ giăng mờ mịt
Chấp chới chênh vênh ủ rũ bầu.
December 27, 2018
Tam Muội