Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 706.

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (706)

THÀ LÀM LAM KHÓI

Dòng sông xanh chảy qua vạn nẻo
Dãy thênh thang gọi réo trùng dương
Đoạn cong trăn trở vấn vương
Khúc rơi cõi vắng buồn thương khuất tàn!

Nơi biển sống muôn ngàn thổn thức
Bao nỗi lòng náo nức mừng xuân
Bao niềm cảm xúc, bâng khuâng
Bao mơ, bao mộng, một lần mà thôi…

Để ai ngất, đầy vơi rượu ấm
Để ai sầu đứng tắm sương rơi
Để ai ngon giấc ầu ơi
Để ai ảm đạm tả tơi tâm hồn

Để ai phải khóc hờn nuốt hận
Để ai đời lận đận gió mưa
Để ai lau lệ canh khuya
Để ai túy lúy, đường về ngã nghiêng..!

Bên khung cửa, man miên làn khói
Cánh lam chiều diệu vợi lờ trôi
Say bay một thoáng mà thôi
Cũng rồi tan loãng giữa trời mênh mông

Dẫu số phận, nhưng dòng vẫn lượn
Cơn thổi qua chuyển hướng phiêu bồng
Gởi mây, gởi gió tiếng lòng
Cho thân viễn mộng phải không tủi hờn

Mãi đi khói! Cứ vờn đi khói
Bởi chiều tà tăm tối chập chờn
Thà làm chút xám hoàng hôn
Còn hơn bó gối nghe đờn hắt hiu!


Nguyễn Thành Sáng



Thà Làm Phiến Đá Cô Đơn

Chân xoải bước dưới chiều lác đác
Cạnh mặt hồ ngơ ngác đôi công
Thướt tha rặng liễu bềnh bồng
Xám trôi lãng đãng tầng không ngả màu

Tia nắng rớt dàu dàu ngọn cỏ
Độ đông sang rủ gió bấc về
Thế gian chìm cảnh lê thê
Đỉnh cao tuyết ngập sơn khê võ vàng

Khơi trống trải bẽ bàng vóc ngọc
Đường vào yêu lắm khóc hơn cười
Hoa rầu phiến rụng kém tươi
Trần tình lận đận mấy mươi năm trời

Cõi băng giá chơi vơi cay đắng
Tiếng đàn cò văng vẳng đâu đây
Quạnh hiu réo rắt gió mây
Thẫn thờ cô lẻ tim trầy xót xa

Anh có hiểu ngắm tà thổn thức
Chuỗi tháng ngày ngờ vực đảo điên
Bao nhiêu tín nhiệm muộn phiền
Đêm về trăn trở triền miên nỗi niềm

Trăng lòng sáng thanh liêm trọn giữ
Dẫu bụi trần phủ tứ xứ phương
Trắng trong tiết hạnh dáng hường
Chẳng màng tin tưởng lại thường nghi oan

Duyên đã tận hân hoan chớp nhoáng
Tình trả anh hầu loãng ưu sầu
Thôi rơi lệ đá canh thâu
Cô đơn xin chọn, bể dâu xoá mờ!


December 30, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm