ca dao (129)
Thước nào đo được lòng người
Thời gian đo được tánh người đó thôi
Khi nghèo đầy nỗi âu lo
Cờ bạc thì lại tò mò ham chơi
Ngồi khoe sắc đẹp hơn người
Ra đường chẳng có một lời người khen
Khoe khoang ngập phủ bờ môi
Đến khi gọi mời thì lại biệt tăm
Đường đời cho có tiếng thơm
Đừng để tiếng thối cho buồn người nghe
Đừng khoe giàu có giàu sang
Gặp người đàng hoàng chẳng còn đồng xu
Ruộng nào không bòn hạt mưa
Đường đời không bòn sao thừa đến mai
Nước sông thì đẩy thuyền trôi
Đâu ai hãm được tuổi đời theo mây
Đường khuya đâu hãm người đi
Đâu ai hãm được giấc mơ đêm về
Ra đường thì học với người
Đừng theo tiếng nói tiếng cười quên thân
Bài này đã được xem 139 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|