yêu em
Yêu em chẳng biết làm saomang giày, chải tóc, nghêu ngao... cầm lòngđi thẳng rồi lại đi vòngcả ngày không hết đường cong lông màynói gì đến cả cánh tay đến con mắt cá chân giây mượt màtrăm đường đất nước đã quachỉ còn một lối trổ hoa chưa vàomặc dù em chẳng làm caonhưng làm sao dám cúi chào xin em Yêu em chẳng biết làm chivò giấy và gọt bút chì liền taytrang thư, định viết thật đầycô ? em ? thương ? mến ... cả ngày đắn đobảy chân thànhba giả đòtrộn sao cho thật thơm tho tỏ tìnhchắc rằng em sẽ làm thinhchắc rằng em sẽ rùng mình vẩn vơ Yêu em sinh tật làm thơyêu em, yêu cả bài thơ mình làm Yêu em chẳng biết làm 'răng'đi tìm chim, bướm, gió trăng, hoa hồnghỏi thăm cục đá, dòng sônglàm sao để chóng được lòng em thương ?tuy không một bụng văn chươnghơi thua Siêu, Quát Thịnh đường, nhưng tôilàm thơ đã nhuyễn lắm rồihẳn em đã thấy em ngồi ở đâu Yêu em chẳng đội trên đầuNhư hoa, tôi đựng trong bầu máu tôi.