Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 759.

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (759)

Hồn Sĩ Giữa Bóng Đêm

Cũng như anh, cũng lặng lẽ từng đêm
Ngồi thao thức bên thềm trông diệu vợi
Muốn dang tay vờn xám ngàn chuyển tới
Cho vơi niềm nhức nhói tận con tim!

Bởi vì sao mãi khát vọng đi tìm
Một cái bóng đã chìm nơi dĩ vãng
Cứ mỗi độ hoàng hôn phơi bảng lảng
Lại trở về loáng thoáng giữa hàng mây

Để gió sầu lay động lá cành cây
Rồi nhè nhẹ lắt lay bao nỗi nhớ
Chuyện dòng sông, bến nước, một con đò
Chuyện thơ ấu, ầu ơ ru giấc ngủ….

Khiến lòng tôi cứ hoài ôm trăn trở
Vấn vương buồn một thuở chẳng còn đâu
Thu ẩn hình, nép bóng dưới canh thâu
Từ sâu thẳm dạt dào ngân tiếng mãi!

Cứ bay, cứ tìm cái gì không thấy
Lại không tan, không chảy trước lửa hồng
Không bọt bèo bốc khói nắng hanh sông
Luôn kết tụ đáy lòng không phai nhạt

Anh bên kia tháng ngày thu trầm mặc
Còn bên nầy cũng nát mảnh tâm can
Chiều anh buồn nhìn sóng nước lăn tăn
Tôi đêm vắng ôm đàn lay khúc biệt…

Có phải chăng giống nhau niềm tha thiết
Cũng ngàn yêu da diết với ngàn mơ
Mà giờ đây trăng khuất tận sau bờ
Để hồn sĩ thẫn thờ lưu luyến mãi!...


2/9/2016
Nguyễn Thành Sáng



Mộng Làm Thi Sĩ

Ngồi ngẫm nghĩ cõi Ta Bà lắm nẻo
Kẻ thì buồn, nọ héo hắt dung nhan
Kia anh tươi ở chị lại phàn nàn
Nên chấp chới ngập tràn muôn vạn sắc

Ải ngang trái bầu suy tư sánh đặc
Ngưỡng trần ai giăng mắc khổ lụy sầu
Chuỗi ngặt nghèo nghịch cảnh thức canh thâu
Chìm đau đáu lo âu đầy tư lự

Tung ngọn bút trải nỗi niềm tâm sự
Há đắn đo do dự chuyện thế thời
Hãy sang bằng dầu mục rữa nát tơi
Chẳng vụ lợi cơ trời tay nắn nót

Tả hồ hởi chim chuyền cành thánh thót
Cá vẫy vùng ngược đọt sóng cô liêu
Trẻ đùa chơi bên thảm lúa từng chiều
Và trai gái phiêu diêu đan môi ấp

Tả rừng núi dãy tùng dương cao thấp
Bến sông xưa tấp nập lượt thuyền bè
Bóng ngả thềm xanh mướt lũy làng tre
Và phượng đỏ tiếng ve miền hoang vắng

Tả óng ánh điểm tô hồng vạt nắng
Vỡ chia ly đằng đẵng nếm vị tình
Khắc khoải lòng nhỏ lệ giọt lung linh
Và đôi lứa xập xình theo điệu nhảy

Tả vi vút khúc nguyệt cầm nốt khảy
Miệng nhoẻn cười mấp máy đượm làn mi
Rớt sương khuya chất ngất siết chặt ghì
Và thong thả thiên di ung dung bước

Đó là những cái gì ta viết được
Vẽ thêm màu đất nước mãi an vui
Xua tan đi buổi thắc thỏm ngậm ngùi
Đời dâu bể đừng lui mà cùng tiến

Không mơ mộng sẽ trở thành bất biến
Hồn sinh linh ẩn hiện nét chán chường
Xoá hận thù dẹp vất vưởng tai ương
Làm Thi Sĩ vô thường hoà trang giấy.


January 11, 2019
Tam Muội
nhatlang.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm