thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 774.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (774)
Thơ họa chuyện trò vui không đề
Trời quơi ý chẳng đặng đừng
Cõng ngừ ta có chút chừng ni thoai
Giờ như dở chứng loai choai
Thì ra muốn gãi, chít roài bàn tay
Búp măng mịn mượt mê say
Mỹ miều năm ngón trắng phay thế mà
Thoai nằm xuống phản ông nha?
Thẳng lưng tui vuốt đậm đà mênh mông
Vuốt da trầy tróc ửng phồng
Cho ông hết tật "đèo bồng" dới tui
Uả! Sao nhoẻn miệng cười vui
Xong chưa tui phải rút lui sau vườn
Giăng dây mắc võng du dương
Dưới bóng phượng hường gió mát ven sông
Để ông dệt giấc say nồng
Là tui trọn đạo vợ chồng ấm êm...
TM
Hỡi ui! Sao giữa con tim
Của tui nó nhịp rỉ rên hoài kìa
Phải chăng nó muốn có bà
Ngửa nằm xuống đó để mà bàn tay
Bù cho hồi nãy giờ đây
Bà cào bà móc suýt trầy lưng tui
Vuốt ve trìu mến một hồi
Từ xương hai ống đến đồi thông reo
Tiếp lên cặp mắt giống mèo
Rồi qua hai má ốm teo của bà…
Để tui nhè nhẹ dịu xoa
Tỏ lòng xương quợ đậm đà dáng duyên
Đây nè! Chầm chậm con thuyền
Tui đang bơi đó nằm yên nha bà...
Ui ui....sương sướng quá à
Ngước nhìn thấy bả hít hà....lim dim
NTS
nhatlang.com