thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 778.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (778)
Loãng Giấc Mộng Vàng
Vắng bóng nguyệt tâm hồn hiu quạnh
Tiếng sét gầm quyện cánh thu phong
Nhẹ nâng thạch bút bên song
Gửi nguồn tâm sự trải dòng chơi vơi
Nghe nhức nhối rối bời cõi mộng
Ước thệ nguyền nay bỗng vỡ tan
Đèn khuya ảo ảnh ngập tràn
Cô phòng loang lổ oán than chất chồng
Cạn chén tửu mênh mông trăn trở
Âm thạch sùng nức nở canh khuya
Rưng rưng khoé lệ đầm đìa
Trần duyên hụt hẫng tình chia phôi rồi
Đàn réo rắt đơn côi u tịch
Mưa hiên lầu rả rích giọt cay
Tìm đâu những chuỗi men say
Hồ hởi tháng ngày xướng hoạ khỏa khuây
Buồn dằng dặc ngất ngây lạnh trướng
Đời nữ nhi mãi vướng khúc sầu
Lỗi lầm chi hỡi bể dâu
Trút xuống đỉnh đầu nghịch cảnh khôn nguôi
Đã nén nuốt ráng xuôi định mệnh
Nhưng mảng thuyền khập khễnh lênh đênh
Khiến chao nghiêng ngả bồng bềnh
Bọt bèo thân phận chênh vênh dáng hường
Ta Tam Muội thê lương ai thấu
Nỗi niềm riêng cố giấu trong tim
Mà sao bão tố nhận chìm
Nhạn sa sóng tạt vạn kim xoáy lòng!
December 26, 2018
Tam Muội
Cứ Khóc Đi Em! Rồi Thôi…
Đừng thế nữa! Muội ơi! Đừng nữa
Nức nở rồi nhiêu đó thôi đi
Chẳng qua giây phút ảnh thề
Bỗng dưng bị ngọn kéo lê xám ngàn…
Khiến điệp khúc cung đàn loãng tiếng
Dưới khung trời luân chuyển gió đưa
Du dương êm ả độ vừa
Chợt thành tan tác, thổi lùa về nơi…
Em thắt thẻo, sầu tơi khoảnh khắc
Tái tê lòng chất ngất nghẹn đau
Ngỡ rằng tranh đượm thắm màu
Giờ đây phai nhạt, chìm sâu khuất mờ
Để nắn nót vần thơ não nuột
Khuây khỏa niềm giá buốt, héo hon
Chứa chan da diết ngập tràn
Thở than, nhức nhói, võ vàng, xót xa…
Có trăng nào chẳng tà chẳng rụng
Có núi nào chẳng đứng ngắm mây
Có cành nào chẳng lắc lay
Có sông nào chẳng tháng ngày nhấp nhô
Thì Thương hỡi! Nếu giờ có khóc
Em khóc đi, phút chốc rồi thôi
Bởi ta sống giữa cuộc đời
Làm sao tránh được lúc vui, lúc buồn…
Nhưng còn đây trăm thương ngàn nhớ
Còn ước thề vạn thuở tơ vương
Còn kia lối ngõ tuyết sương
Đang chờ đang đợi uyên ương trở về…
14/1/2019
Nguyễn Thành Sáng