Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 780.

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (780)

Mất Anh

Em vẫn mãi xem anh là thần tượng
Đưa ánh về, chuyển hướng khỏi âm u
Bao tháng ngày chìm ngộp giữa hồn thu
Hoa xuân thắm chu du miền lạnh lẽo!

Em thẩn thờ trong nỗi buồn cô nẻo
Chuỗi thời gian thả mộng đến trời xa
Một cung mờ phủ chụp đóa hồng hoa
Gieo khắc khoải, ngân nga lời sầu nữ

Anh chợt đến thuở cánh hồn lữ thứ
Khúc cung đàn êm ả bước thời gian
Men hương lòng ngào ngạt mãi không tàn
Bao kỷ niệm thắm vàng khơi ấn tượng!

Những đêm đơn thả hồn trôi mộng tưởng
Giấc mơ sâu thoáng nhẹ ánh môi cười
Anh cho em tràn ngập nỗi niềm vui
Thôi quạnh quẽ, một thời trong vơ vẩn

Nào ngờ đâu để lần em mãi hận
Cảnh phũ phàng xé nát giấc mơ say
Để ái tình tha thiết mất cung ngai
Em đau khổ, trọn đời trong vạn úa!

Khúc lỡ làng rền tai em chát chúa
Bao chiều buồn dàn dụa nhớ người yêu
Em thương anh, nhớ anh thật là nhiều
Bao ánh mắt nồng nàn trao mật ngọt…

Hai mươi năm trôi qua, ngàn đau xót
Để bây giờ suối ngọt biến thành vôi
Cho cung đàn lỡ nhịp, tiếng tơ vơi
Buồn bã lắm, một đời nơi cõi thế

Dưới đêm mờ, thức thao dòng kể lể
Mất tình anh sống để khổ đau nhiều
Bởi tim nầy gói trọn bóng hình yêu
Vĩnh biệt mộng cuộc đời nào diễm phúc

Mãi trời sầu xéo em nơi trần tục!


Nguyễn Thành Sáng



Mong Anh Quay Về

Khói lam mờ phủ dãy sơn khê
Loang lổ thang mây gió tứ bề
Dáng ngọc ưu trầm rưng rức lệ
Hoàng hôn bảng lảng cảnh lê thê

Đằng đẵng giày vò Lâm Vũ ơi
Tấc lòng hụt hẫng nỗi chơi vơi
Cô miên bứt rứt, buồn rười rượi
Khắc khoải tơ vương tiếc nuối đời…

Giáng bút ngược dòng thời học sinh
Chắt chiu ôm ấp chuỗi đinh ninh
Tưởng rằng ngày tháng anh nguôi ngớt
Nào biết lương duyên tan vỡ hình

Nhớ lắm nhiều khi em giận hờn
Anh rầu đau khổ vẫn van lơn
Ân cần lo lắng luôn an ủi
Vì muốn em đừng rơi trống trơn

Rồi chiều nắng tắt đổ cơn mưa
Rồi lúc Mẹ Cha ý chẳng vừa
Rồi thiết tha cầu mong toại nguyện
Rồi đêm thao thức tủi phần đưa

Giờ đây ký ức luyến lưu anh
Hành hạ bạn lòng úa tuổi xanh
Lối rẽ, bèo tan, đâu hợp phố?
Đơn mình lạnh lẽo nhặt trăng thanh

Canh cánh tơ chùng giăng mắt nâu
Nào quên thệ ước thuở ban đầu
Tương lai gầy dựng nuôi hoài bảo
Bên mái gia đình đậm nghĩa sâu

Thăm thẳm màn đêm bóng nguyệt lồng
Chập chờn ẩn hiện dáng chờ trông
Nhạn xưa trở lại xây hồ mộng
Thả chiếc thuyền yêu vỗ bập bồng.


January 14, 2019
Tam Muội
nhatlang.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm