nắng lạc phương nào
Một chiều xuân êm êm,
Nắng dịu xuyên qua rèm
Ánh sắc vàng rực rỡ
Sưởi ấm cõi lòng em.
Em mơ thấy cuộc đời
Đẹp như cánh hồng tươi
Em dệt tình lý tưởng
Xây đắp mộng ngày mai.
Bỗng dưng trời trở gió
Nắng vội biến sau rèm
Phút đầu còn lấp ló
Rồi chợt chết im lìm!
Em ngẩn ngơ tìm nắng
Nhưng nắng khuất nơi nao?
Chỉ thấy chiều hoang vắng
Và nghe gió lao xao…
Buồn trông cảnh nhà thương
Lá úa rơi ngập đường
Hiu hiu làn gió thoảng
Em ngỡ thu vừa sang.
Một mối sầu man mác
Len lỏi chiếm hồn em
Như hơi thu bát ngát
Gieo giá lạnh vào tim!
Bâng khuâng em luyến tiếc
Màu nắng chói tưng bừng
Giữa bầu trời xanh biếc
Dào dạt khúc tình xuân…
Nắng lạc phương nào ơi hỡi nắng?
Về đây sưởi ấm lại lòng ta!