thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 784.
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (784)
Tơ Vương Từ Nẻo Vắng…
Em có thấy ngập tràn bao nhung nhớ
Dưới khung trời nguyệt tỏ ửng long lanh
Của những kẻ tha thiết với duyên lành
Cùng trao hẹn trăm năm, lời vạn kỷ!
Họ muốn được cận kề nghe non nỉ
Xoá bụi sầu âm ỉ rải lấm lem
Đặt luyến lưu, xúc cảm, khát khao thèm
Vào chính giữa con tim hoài rung khẽ
Cảnh héo úa, đìu hiu rồi đây nhé
Theo sông dài lặng lẽ lững lờ trôi
Sương giọt buồn, rỉ rả cũng đành thôi
Không còn nữa, một thời gây hụt hẫng!
Cho thăm thẳm chứa chan niềm vương vấn
Giờ sớm hôm được ấm áp cõi lòng
Trả giá băng, tê tái lại tầng không
Bước cõi mộng mênh mông ngàn thánh thót
Đêm trăng sáng tặng nhau đầy mật ngọt
Lầu ái tình, say gió thoảng đong đưa
Hưởng làn hương dào dạt tự xa xưa
Khi nghịch cảnh bốn mùa luôn cứ ngỡ…
Yêu dấu ơi! Dẫu bến tình ta lở
Khiến tâm tư trăn trở lắm thẫn thờ
Chiều ngắm tàn lác đác, nỗi chơ vơ
Cả hai phía từng giờ đau ai biết
Sẽ gom trọn biến thành bầu da diết
Tận đáy sâu nghẹn khuyết bóng hồn thương
Bốc dần loang tợ lam khói trên đường
Để chỉ mối tơ vương từ nẻo vắng…
13/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
Lạc Mất Cung Đàn
Thư phòng vắng bút nghiêng tay thi phổ
Chợt nghẹn ngào sóng vỗ những suy tư
Phận long đong vẫn trắc trở tới chừ
Nghe nức nở màn dư âm phảng phất
Đơn thờ thẫn miên man dường đánh mất
Một cái gì giấu cất tận trong tim
Bỗng vụt bay cuồn cuộn thổi nhận chìm
Sâu dưới biển tợ kim dìm đáy cát
Bước lạc lõng tiếng tơ đồng bát ngát
Vẳng thạch sùng nhợt nhạt phả mông lung
Dài chia ly nay tái ngộ tương phùng
Sao hờ hững như trùng trùng xa cách
Chuỗi nhung nhớ được khâu từ tĩnh mạch
Vét máu khô thiết thạch viết đoản sầu
Trải nỗi niềm nắn nót giữa canh thâu
Là kết quả tình đầu trao anh đó
Nhưng có nhẽ đoá thuyền quyên treo gió
Nên khiến xui ánh tỏ thoáng chốc mờ
Quyện phiến diều tơi tả nát vần thơ
Giờ còn lại hững hờ loang tâm trí
Dế giục giã gợn thêm dòng suy nghĩ
Lúc ban sơ cử chỉ rất mặn nồng
Hoa rộ ngàn hương toả khắp tầng không
Hồn xoải cánh bềnh bồng bao say đắm
Tràn vương vấn tháng ngày yêu đằm thắm
Từng con đường ngồi ngắm bóng sao giăng
Ghế công viên rồi dãy phố xưa hằng
Tay sưởi ấm giá băng khi đông lạnh
Ôi da diết siết can trường vụn mảnh
Tan vỡ màu hiu quạnh rụng chơi vơi
Đọng sương khuya hay giọt lệ ngút trời
Đêm đằng đẵng rối bời câu duyên nợ.
January 15, 2019
Tam Muội
nhatlang.com