Poem logo
Poem logo

thơ họa nguyễn thành sáng & tam muội 803.

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (803)

Chuyện Tình Đôi Ta

Tay nắn nót nhịp theo vần thơ rụng
Nghiệp thăng trầm loan phụng khuấy nội tâm
Những trái ngang trỗi dậy đợt sóng ngầm
Rơi nước mắt âm thầm trong quạnh quẽ

Tình yêu đến đượm muôn màu vạn vẻ
Gió bấc về, khàng khẽ hạt mưa ngâu
Bến sông xanh thuyền đã cập giang cầu
Nhưng thiên kỷ nghĩa sâu đà kết tụ

Tình yêu đến mộng mơ chìm giấc ngủ
Những canh dài ấp ủ mối lương duyên
Anh ngọt ngào nhắn nhủ dạy bảo khuyên
Dòng trải nghiệm hàn huyên vui ngày tháng

Tình yêu đến còn bao điều cáng đáng
Chuỗi tân toan cứ giáng xuống cuộc đời
Gợn nỗi niềm vắt vẻo giữa chơi vơi
Cho khô héo rối bời câu duyên nợ

Tình yêu đến ngả nghiêng buồn trăn trở
Lỡ cung đàn nức nở nhạt sắc tươi
Đành hẹn nhau san sẻ hết kiếp người
Khi mãn phận rạng cười uyên tái ngộ

Anh yêu hỡi! Dẫu lầm than thống khổ
Hãy thay vào thi phổ phút giải khuây
Điểm trăng sương lóng lánh thắm vầng mây
Ươm hoa lá trĩu đầy hương mật ngọt

Để mỗi sáng nghe rừng reo chim hót
Trên bãi hoang ngắm bọt biển êm đềm
Và cánh đồng bát ngát lúa trổ thêm
Tô ánh ngọc môi mềm vai nương tựa

Hoài anh nhé! Thuỷ chung giao thệ hứa
Ngày trở về âm cửa mãi đợi mong
Mái nhà xưa ấm lại phả tấc lòng
Xóa nghịch cảnh long đong nơi trần thế

Nữa hậu duệ lặng nghe lời Mẹ kể
Chuyện thương sầu dâu bể chốn dương gian
Luống lao đao khắc khoải hứng lệ tràn
Nay Cha Mẹ chứa chan miền hạnh phúc.


January 19, 2019
Tam Muội



Anh Đã Thấy Và Lòng Anh…

Quỳnh Nương ơi! Yêu thương và nhung nhớ
Đã loang tràn khắp chỗ khối tâm tư
Anh ở đây ngày tháng nắn vần thơ
Tìm khuây khoả bên bờ sương vắng lạnh!

Còn em bển sớm hôm niềm canh cánh
Lắm bao lần chành chạnh nỗi xót xa
Sao vườn xuân hoa nở đón người ta
Mình thì lại dưới tà đau lặng lẽ

Cả không gian hình như chìm quạnh quẽ
Chứa chan đầy buồn tẻ với tàn rơi
Để âm thầm kẻ thả bước chơi vơi
Người man mác, ngậm ngùi mang tê tái

Chỉ một chuyến… sẽ kéo nhau gần lại
Cho hết sầu, nhức nhói giữa con tim
Cho từ nay dòng nước chảy lặng yên
Mênh mông đó mảnh thuyền êm ả lướt!

Thật đơn giản! Vậy mà không thể được
Có phải vì kiếp trước tội hay chăng
Để ngàn yêu lủng lẳng giữa khung tầng
Treo ngược gió giạt phăng vào nẻo khuất

Ai hiểu được trăm, nghìn lần day dứt
Đẩy, kéo, ghì, lay, giựt ở bên trong
Làm rỉ rên từng chập ép oằn cong
Rồi ngất lịm linh hồn ôm vọng tưởng

Vướng nghịch cảnh khiến tràn loang âm hưởng
Hay tiếng thề lởn vởn trải về đây
Để mãi hoài vương vấn bóng hình ai
Bầu tĩnh lặng kéo dài muôn tha thiết…

Tình ngang trái, không gian trời cách biệt
Duyên đôi ta chỉ biết phải đành cam
Thắt thẻo lòng hướng vọng cõi xa xăm
Gửi theo gió tiếng đàn về yêu dấu…

Anh đã thấy hồn em chìm đau đáu
Thấy vườn hương sáo sậu lạc chung tình
Thấy trăng vàng bị áng phủ lung linh…
Quỳnh Nương hỡi! Yêu mình! Yêu da diết…


20/1/2019
Nguyễn Thành Sáng
nhatlang.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm