ca dao (142)
Đường đời khốn khó ai vui
Như cây rụng lá thu mời từng năm
Đố ai ngừng gió ngừng mây
Để đêm đừng ngắn bên người mình yêu
Nước sông còn vẫn nhờ bờ
Vợ chồng cũng phải cậy nhờ lẫn nhau
Mưa nào mà ướt đầu rùa
Chăm chỉ thì cũng có thừa mai sau
Tiếng vui thì kể với người
Tiếng buồn thì kể với trời quanh năm
Cây dừa ai uốn mà cong
Nước sông ai lọc cho trong mưa về
Nuôi gà nuôi vịt chẳng nuôi
Nuôi mấy con rệp cho hôi mũi người
Nhờ trăng nhờ được đêm rằm
Nhờ trăng sao được quanh năm tháng ngày
Vầng trăng chẳng rọi cho ai
Đường đời ngày mai ai lo cho mình
Bóng người cho rõ bóng người
Đừng để cho bóng như voi như mèo
Bài này đã được xem 167 lần
|
Người đăng:
|
mongtho
|
|
|