lạc mộng mùa thu
Ta cứ ngở đời như bến mộng
Gió mênh mang thổi lộng vào mơ
Giật mình bỏng thấy bơ vơ
Nửa say nửa tĩnh nửa vời đau thương
Chân đậm bước muôn phương vạn lối
Gót phong trần giữa cõi hoang vu
Lá vàng xô xác tựa thu
Rơi trong tiềm thức liếng lu một thời
Cơn gió nhẹ xô rơi vạn lá
Chữ si tình xô ngã tương lai
Miệt mài vẫn trắng đôi tay
Công danh lạc lối đôi vai mỗi mòn
Còn đâu nữa tuổi son đã lỡ
Tiếc thương chi cái thuở niệm điều
Yêu người rồi lại người yêu
Dây tơ héo úa ngược chiều hoa cao
Bao năm tháng thương đau ngậm đắng
Truốt Giọt sầu nghe mặn bờ môi
Cuộc đời chỉ thế mà thôi
Trắng tay tay trắng đơn côi một đời.........!