đắng từ ngọn nguồn...
Đắng từ ngọn nguồn...
Trách than không rõ ngọn nguồn
Mưa rơi lất phất thu buồn trong tôi
Cả ngày rả rích nước trôi
Đứng bên cửa sổ, mong thôi dầm dề...
Gian tham qủa báo luôn kề
Cuộc sống luôn có đi về bất an
Tiếng khôn nhưng lại là gian!
Bởi chưng lén lút khai man là gì?
Đang "Thuận" khai gỉa là "Ly"
Để ôm được mớ, không chi mà hời...
Người ngay bảo đó: Tội đời!
Gian tham bảo đó: Của "Hời" gặp may...
Bao nhiêu gia đình lất lây?
Bao người tự đã, thắt dây cổ mình?
Chỉ vì tiền bẩn lấm xình
Giả nhân giả nghĩa, giả tình bán buôn...
Tiền gian trôi kẽ lách luồn
Nhanh tiêu lẹ biến, nỗi buồn tới mau...
Nếu nhìn xét kỹ trước sau
Qủa kia đã đắng từ lâu trên nguồn...
CH2