Không đợi nhưng vẫn thầm thì. Trong dòng máu chảy lời gì ngu ngơ. Muộn phiền-gió..gọi hồn thơ. Làm thân bìm bịp hững hờ lội Trăng. Ngàn sao vũ khúc hoa đăng. Hồn thơ ngây dại đêm rằng..vu-quy? Thực-hư một nụ..mỉm chi...
Gío mây buông rối..nỗi niềm. Có liềm trăng cắt muộn phiền đó không..? Phơi khô mà nhóm lửa hồng. Cho lòng ấm lại những đêm đông vùi.. Heo may khuất lấp môi cười. Tan trong sắc thắm đào tươi chớm về. Rơm vàng ngủ muộn bờ...
Tình yêu đâu phải rượu say. Rót vào nỗi nhớ..mà cay mắt người.. Đêm dài gọi cố nhân ơi.. Để rồi thắt ruột bằng lời kêu đau. Người ta có thật yêu đâu. Sao lấy sợi dối..cột đau ân tình.. Gọi cố nhân..để gọi mình. Cho lòng...